Bà cụ lưng còng đang chơi với thằng bé ở đầu đằng kia tấm phản cũng đến
đứng trước mặt Maxlova.
- Chậc! Chậc! Chậc! - Bà cụ tặc lưỡi, lắc đầu, ái ngại.
Thằng bé con cũng theo bà cụ đến, nó dẩu môi ra và trố mắt nhìn mấy chiếc
bánh Maxlova vừa mang về.
Sau mọi tai biến vừa xảy ra, giờ đây nhìn ngần ấy bộ mặt thông cảm với
mình, Maxlova những muốn oà lên khóc. Môi nàng run run, nàng cố nén
cho khỏi bật thành tiếng, nhưng chỉ nén được lúc bà cụ và thằng bé chưa
đến. Khi nghe tiếng chậc lưỡi nhân từ, cái vẻ thương xót của bà cụ và nhất
là khi thấy cặp mắt thằng bé đang nhìn bánh chuyển sang nhìn nàng thì
nàng không sao kỳm được nữa. Cả khuôn mặt nàng rung lên, nàng oà ra
khóc nức nở.
- Già đã bảo phải kiếm lấy một ông thầy kiện cho giỏi, - bà Korableva nói.
- Thế nào, đi đầy à?
Maxlova muốn trả lời nhưng không sao nói được mà chỉ vừa nức nở, vừa
rút bao thuốc lá giấu trong một chiếc "kalasơ" ra đưa cho bà cụ. Mặt ngoài
bao thuốc vẽ một thiếu phụ má hồng, tóc uốn cao, ngực để hở, cổ áo xẻ
hình tam giác. Bà Korableva nhìn hình vẽ lắc đầu. Bà lắc đầu vì thấy
Maxlova đã tiêu phí tiền quá. Bà rút một điếu ghé vào đèn châm, rít luôn
mấy hơi rồi đưa cho Maxlova. Maxlova vừa khóe vừa rít lấy rít để, nhả ra
từng đợt khói.
- Khổ sai! - nàng vừa nói vừa nức nở khóc.
- Quân chó má, chúng nó không còn sợ Chúa nữa, đồ uống máu người
không tanh. - Bà Korableva nói. - Chúng nó kết tội con bé vì một chuyện
không đâu.
Có tiếng cười rộ lên từ chỗ mấy người đàn bà đứng bèn cửa sổ. Đứa con
gái nhỏ cũng cười và tiếng cười trong trẻo lanh lảnh của nó hoà vào những
tiếng cười đùng đục khàn khàn và chói tai của ba người kia. Một gã phạm
nhân ngoài sân vừa diễn một trò gì đó làm bọn nầy không nhịn được cười.
- Khỉ đồ chó dái trụi râu? Giở cái trò gì vậy! - Ả tóc hung nói và rung rung
cả khối thịt mỡ đồ sộ của mình, áp sát mặt vào song sắt gào lên những lời
tục tằn hết chỗ nói.