Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 108

gặp lửa cháy xèo xèo thơm nức, làm Nghiêm Sơn nuốt nước miếng không
ngừng.
Nàng nướng xong một xâu, giơ tay vẫy Nghiêm Sơn:
– Xin mời Bình-nam đại tướng quân lại xơi cá nướng.
Tuy là câu nói đùa, nhưng nó cũng như nhát búa đập vào ngực Nghiêm
Sơn, chàng bước tới cạnh Thiều Hoa cầm lấy con cá nướng, mỡ cháy béo
ngậy bóng loáng.
Thiều Hoa vẫn đùa:
– Đại nhân đã xơi cá rô ở đất Nam-man bao giờ chưa?
Nghiêm Sơn nghiêm nét mặt lại;
– Cô nương! Tôi là thằng con trai thô kệch, tên võ phu, được cô nương nhìn
mặt đã là quý rồi. Huống chi cô nương không coi tôi là cừu thù, cùng tôi
nói chuyện bên suối hoang này. Dù tôi có chết đến hai lần cũng không uổng
cuộc đời. Huống hồ cô nương còn nướng cá cho ăn. Xin cô nương đừng gọi
tôi là đại nhân, đại quan nữa. Giữa chúng ta, phải xoá bỏ tất cả những gì là
Nam-man, ác Hán đi, có phải là đẹp biết bao không?
Thiều Hoa rung động toàn người, nàng không dám đùa nữa:
– Tôi đùa vậy thôi, đại ca đừng trách làm gì? Tôi còn bé nhỏ mà.
Câu “tôi còn bé nhỏ mà” thốt ra từ khuôn mặt đẹp như ngọc, với đôi mắt
thành khẩn, làm Nghiêm Sơn ngây ngất. Chàng thấy trong ánh mắt trong
đen trên khuôn mặt nhu nhã của nàng có hình ảnh mình. Chàng tự nhủ:
– Ta thực vô dụng. Nếu ta là Khuất Nguyên, ta sẽ làm một bài Sở từ để ca
tụng nàng:
Nàng cùng ta bên bờ suối hề,
Bốn mắt đắm đuối nhìn nhau hề,
Ta thả hồn hề! Bơi lội trong lòng mắt nàng hề.
Chỉ có tình yêu là không cách biệt hề, thù hận mà chi.
Hán mà chi, Việt mà chi hề, ta nguyện yêu nàng.
Ta ước được quỳ dưới chân nàng hề, để tỏ yêu thương.
Nếu ta được ôm chân nàng hề, rồi chết cũng can tâm.
Thiều Hoa thấy Nghiêm Sơn đăm đăm nhìn mình, vội cúi đầu quay đi
phương khác. Hai người ngồi im ăn cá nướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.