Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 107

Lĩnh-nam đều không phục tùng nhà Hán. Ta đề nghị với nghĩa huynh, cần
phải đánh chiếm Lĩnh-nam hầu có một cơ sở vững chắc. Từ đó mới tiếp tục
đánh Liêu-đông, Ký-bắc, Lũng-tây được. Nghĩa huynh đồng ý, cầm gươm
cắt đất thề rằng sau khi được thiên hạ, thì anh em sẽ chia nhau giang sơn,
hưởng phú quý. Nhưng ta khẳng khái nói rằng: “Ta là người nghĩa hiệp.
Giúp nghĩa huynh cũng chỉ vì nghĩa hiệp. Sau khi đại nghiệp thành, ta sẽ
một người, một ngựa, tiêu dao sơn thuỷ giúp khốn phò nguy.” Nghĩa huynh
đề nghị ta đánh Lĩnh-nam. Ta đưa ra ý kiến rằng Lĩnh-nam là đất xa xôi với
Trung-nguyên, không cần mang quân đánh. Ta xin đem Hợp-phố lục hiệp
theo, để kinh lược. Nghĩa huynh phong ta làm Lĩnh-nam công, lĩnh Bình-
nam đại tướng quân, coi như cho ta làm vua Lĩnh-nam.
Ta âm thầm đến Lĩnh-nam. Ta cùng Hợp-phố lục hiệp thuyết phục các thái
thú Nam-hải, Tượng-quận, và Quế-lâm đầu Hán. Hai thái thú Nam-hải,
Tượng-quận theo gió mà quy phục, nên ta để nguyên cho họ ở ngôi vị cũ.
Thái thú Quế-lâm chống lại, ta giết chết y và cử sư thúc của ta thay thế.
Ta tiếp tục tiến xuống Nam. Thái thú Giao-chỉ là Tích Quang, Thái-thú
Cửu-chân là Nhâm Diên khoanh tay quy phục. Thái-thú Nhật nam chống
lại, ta cũng giết chết, và cử một người thân tín thay thế. Vì vậy... trên thực
tế, ta chỉ được có hai quận Quế-lâm, Nhật Nam. Còn bốn quận, thì Thái-thú
vẫn nắm binh quyền, cắt cử các quan văn võ, luôn luôn trái ý ta. Nếu ta cử
quân đánh chúng, thì hoá ra rối loạn, khiến cho Trung-nguyên lâm nguy.
Bây giờ, ta cần thu phục anh tài Lĩnh-nam, đề cử họ vào những chức vụ
quan trọng. Khi cơ sở đã vững chắc, ta mới có thể dùng quyền với bọn thái
thú, hầu cải cách cho dân chúng được hưởng hạnh phúc. Trước mắt ta, Hán
cũng vậy, Việt cũng thế, nếu ta tạo được hạnh phúc cho họ, thì mới đáng
gọi là người nghĩa hiệp. Nhưng ngoài Hợp-phố lục hiệp ra, không ai hiểu
được ta. Người Hán thù hằn ta tại sao lại đi bênh vực dân Việt. Người Việt
coi là “con chó Ngô”, là bọn “Tàu phù kinh tởm.” Không ngờ trong lúc
đánh Đào, Đinh trang, ta được một chú bé Đào Kỳ hiểu ta. Y không thù oán
ta làm cho y nhà tan cửa nát, mà lại có ý tác thành vị sư tỷ sắc nước hương
trời cho ta”.
Thiều Hoa trở lại với một xâu cá. Nàng chặt củi khô, đốt lên, nướng. Mỡ cá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.