Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 195

Tuy thoát chết, nhưng mụ cũng hú hồn. Mụ quát lên một tiếng thực lớn, vọt
dậy hỏi:
– Mi là ai?
Ðào Kỳ không trả lời, tay cởi khăn trên cổ xuống bịt mặt lại. Ðứng im nhìn
đối thủ.
Bây giờ nó mới nhận ra người đấu chưởng trong nhà tù với nó là một người
đàn ông thân thể cao lớn. Còn người đàn bà dưới đất nó nhận ra khổ người
trung bình. Trong đêm tối, nó không nhận rõ được mặt hai người. Nguyên
người đàn ông đấu chưởng với Ðào Kỳ trong nhà tù là Chu Bá, đệ tử thứ
hai của Lê Ðạo Sinh, còn người đàn bà dưới đất đánh Ðào Kỳ là Lê thị
Hảo, con gái lớn của Lê Ðạo Sinh, vợ của Chu Bá.
Chu Bá thấy nội công Ðào Kỳ thâm hậu, chiêu số rõ ràng là của Tản-viên,
y đoán là Phục ngưu thần chưởng, song y không biết đó là chiêu gì. Y đâm
kính phục và nghĩ:
– Người này thân pháp tuyệt diệu, nội công nửa Dương, nửa Âm, võ công
khi thì Cửu-chân khi thì Tản– viên. Một mình y đấu với hai vợ chồng ta
vẫn coi như không, thì y quả là phi thường. Ta đã lăn lộn võ lâm lâu rồi, mà
không hề nghe thấy có cao nhân nào như y cả, vậy y là ai? Chắc chắn y
phải quen với ta, nếu không tại sao y lại che mặt?
Y tỏ vẻ khách sáo hơn đôi chút:
– Thân thủ các hạ như thế này thì cũng dễ biết thôi, hà cớ gì không lên
tiếng và không cho chúng tôi biết mặt? Tại sao các hạ lại vào chỗ cấm địa
của Thái– hà trang?
Ðào Kỳ giả tiếng khàn khàn đáp:
– Vậy người vào đây để làm gì?
Chu Bá đáp:
– Ta vào có chuyện riêng của ta.
Ðào Kỳ cũng trả lời:
– Ta cũng vào có chuyện riêng của ta. Giữa chúng ta không thù, không oán,
hà cớ phải đánh nhau nữa, ngừng quách cho rồi.
Lê Thị Hảo nói:
– Như thế cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.