Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 196

Ðào Kỳ cười gằn, nhảy lên nóc nhà tù định vào cứu Nguyễn Phan và Ðặng
Thi Kế.
Chu Bá nói:
– Ngươi định vào cứu người à? Vô ích. Những người ở đó đã bị đưa đi từ
lâu rồi.
Ðào Kỳ thất vọng hỏi:
– Ngươi có biết họ bị đưa đi đâu không?
Lê Thị Hảo đáp:
– Biết thì ta biết rồi, cách đây mấy ngày, họ được đưa lên nhà tù Long-biên,
biệt giam rồi. ngươi có tài thì lên đó mà cứu họ. Ta nói cho ngươi biết, nếu
ngươi vừa đột nhập vào nhà tù, thì những người đó sẽ bị giết liền. Vậy
ngươi đừng mạo hiểm cứu họ, hoá ra giết họ.
Thình lình có tiếng hú vang dội, rồi một đàn chó chạy ra. Xung quanh đèn
đuốc chiếu sáng loà. Ðào Kỳ thấy hàng trăm tráng đinh cầm vũ khí bao vây
phía ngoài. Phía trong thì Ðức Hiệp, Hoàng Ðức, Lê Thị Hảo, Chu Bá bao
vây nó vào giữa.
Nó lẩm bẩm:
– Ta bị bao vây rồi. Giữa bốn đại cao thủ, làm sao ta thoát nạn đây?
Nó nhìn về phía ngoài vòng vây, thấy Lục Mạnh Tân cùng với Phương Lan
đang đứng quan sát, dường như lơ đãng với việc bao vây người.
Tin vào thái độ quân tử của Lục tiên sinh, nó hường về ông, giả giọng khàn
khàn:
– Lục tiên sinh.
Lục Mạnh Tân cùng vợ vào trong vòng vây hỏi:
– Ngươi là ai? Sao lại biết tên ta?
Ðào Kỳ nói:
– Ai ở Long-biên mà không biết tiên sinh. Tôi hỏi tiên sinh điều này, mong
tiên sinh chủ trì cho: Bốn người vây tôi, còn thêm tráng đinh với một đàn
chó, như vậy là anh hùng hay không?
Lục Mạnh Tân nói:
– Dĩ nhiên là không!
Ông quay lại nói với bốn người:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.