Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 199

võ nghệ, tiền bối tha cho tôi đi.
Ðào Kỳ nghĩ nàng là vợ của Lục Mạnh Tân, thì là sư mẫu của mình. Nó
nghĩ đến Lục Mạnh Tân lòng dạ thuần nhã, dạy dỗ nó hết lòng. Nó vội chắp
tay hành lễ rồi nói:
– Bà có phải là phu nhân của Lục tiên sinh chăng?
Phương Lan cúi xuống, nín lặng một lúc rồi trả lời:
– Vâng, chúng tôi được cha đứng ra chủ trì cho kết hôn. Người tìm chúng
tôi trở về. Tôi vừa về tới thì bị tiền bối bắt đi.
Ðào Kỳ hỏi Phương Lan:
– Lê tiên sinh có thực tâm tác thành cho hai vị chăng?
Phương Lan thở dài:
– Tôi tự biết có lỗi với cha tôi, nhưng sự đã rồi, tôi đành năn nỉ xin cha tôi
rộng lượng mà thôi.
Ðào Kỳ gật đầu:
– Tôi sẽ đưa phu nhân về.
Phương Lan tuyệt không ngờ con người võ công cao như nó, lại thả nàng
dễ dàng như thế, còn lễ phép với nàng nữa.
Ðào Kỳ cắp nàng chạy theo hướng khác trở về trang, để nàng trước cổng
Nam của trang, rồi tới cửa Tây trở vào. Nó trở về đến trang trời đã khuya,
nó vào phòng ngủ như không có gì xảy ra.
Sáng hôm sau nó dậy hơi trể. Ðức Hiệp đến gõ cửa phòng nó. Nó mặc quần
áo rồi ra mở cửa.
Ðức Hiệp nói với nó:
– Chú em! Tôi đến hỏi chú em một việc. Chú em có thể hứa nói thực với
tôi không?
Ðào Kỳ không biết Ðức Hiệp muốn gì, nó trả lời lơ đãng:
– Tôi hứa.
Ðức Hiệp tiếp:
– Trong phái Cửu-chân, ngoài lệnh tôn ra, còn có người nào ở vai cao hơn
không? Thí dụ như sư thúc, sư bá của lệnh tôn.
Ðào Kỳ biết Ðức Hiệp đang muốn tìm hiểu người mà y đấu võ tối hôm qua.
Có lẽ Ðức Hiệp cho rằng người đấu được với bọn sư huynh muội của y thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.