Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 202

– Tôi cũng bằng tuổi công tử. Tôi sinh tháng chín, công tử sinh tháng mấy?
Ðào Kỳ thấy Minh Châu dễ thương, nó cảm thấy vui vui:
– Tôi sinh tháng bảy, như vậy tôi lớn hơn cô nương hai tháng. Cô nương,
tôi hỏi tò mò, cô nương với Lục-trúc tiên sinh là thế nào?
Minh Châu cười tủm tỉm, nheo mắt trông rất khả ái:
– Tiên sinh là thái sư phụ tôi. Tôi họ Hoàng.
Ðào Kỳ à một tiếng:
– Thì ra cô nương là con gái Huyện-uý Long-biên Hoàng Ðức tiên sinh đấy.
Minh Châu gật đầu:
– Cha tôi thường nhắc nhở đến công tử luôn. Người nói công tử hồi đó còn
nhỏ tuổi mà đã đầy lòng nghĩa hiệp, dám rút kiếm cứu người giữa chợ.
Hồi nhỏ Ðào Kỳ là một công tử con Lạc-hầu, chưởng môn phái Cửu-chân.
Xung quanh có toàn sư huynh, sư tỷ đối với nó chiêu đãi thân thiết, còn
ngoài ra là kẻ hầu, người dưới. Nó chưa bao giờ có bạn cả. Ðây là lần đầu
tiên nó quen biết một người ngang tuổi, vừa nhu mì, vừa xinh đẹp. Nó cao
hứng tuyệt vời:
– Tôi ở trong trang trước sau gần bốn năm, mà sao không bao giờ thấy cô
nương?
Minh Châu mỉm cười:
– Tôi ở Long-biên với cha tôi. Gần đây người bảo tôi đến Thái-hà trang hầu
hạ thái sư phụ. Thái sư phụ bảo cái hạn đại ca hứa làm nô bộc cho người đã
hết. Công tử là người thân của Lĩnh-nam công nên cần phải đối đãi thật
hoàn hảo. Người mới ngỏ ý cho tôi về đây thay công tử.
Minh Châu vẫy Ðào Kỳ ra khỏi giảng võ đường, hướng về cuối trang. Ðào
Kỳ đi theo:
– Cô nương nói thế thì được phục thị Lục-trúc tiên sinh là một điều hân
hạnh lắm hay sao?
Minh Châu gật đầu:
– Thái sư phụ chỉ cho đệ tử, hoặc con cháu phục thị thôi. Người ngoài đầu
tiên được phục thị Thái sư phụ là công tử đó.
Ðào Kỳ gợi chuyện:
– Tôi nghe người trong trang nói Lục-trúc tiên sinh bị mất trộm nhiều châu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.