Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 213

Người đó nói:
– Bao nhiêu cũng không bán, nếu công tử kêu được tên chiêu thức đó thì tôi
cho không.
Đào Kỳ ghé vào tai ông ta:
– Đó là chiêu Loa thành nguyệt hạ.
Người đàn ông trao tiêu cho Đào Kỳ:
– Tôi tặng công tử đấy.
Đào Kỳ cầm ống tiêu bỏ vào túi, thì thuyền đã đến bến. Người thổi tiêu nói:
– Tôi tên là Chu Thổ Quan, vợ tôi họ Quách tên Thiên Lý. Chẳng hay công
tử thuộc giòng dõi Lạc-hầu nào?
Đào Kỳ đoán đây là người nhà mình, nên nó dùng giọng Cửu-chân trả lời:
– Tôi ở Cửu-chân.
Chu Thổ Quan á lên một tiếng nói:
– Chắc công tử tới đây lần đầu. Tôi đưa công tử đi thăm thành Cổ-loa, xin
công tử trả cho tôi ít tiền sinh sống được không?
Đào Kỳ gật đầu:
– Được chứ, được chứ.
Tường Qui móc túi đưa cho Chu Thổ Quan 200 đồng:
– Chu tiên sinh, tôi tạ tiên sinh 200 để được tiên sinh đưa đi chơi, xin tiên
sinh nhận cho.
Tiền mướn người hồi đó, giá cao nhất một ngày là mười đồng, thế mà
Tường Qui trả đến 100 đồng một người, tức là gấp mười. Đã vậy nàng còn
dùng danh từ tạ và gọi là tiên sinh thực ít có.
Chu Thổ Quan chắp tay:
– Cô nương cho như vậy là nhiều quá rồi, lại còn dạy quá lời thực chúng tôi
không dám.
Minh Châu cười:
– Chu tiên sinh! Tiên sinh tấu nhạc trên con sông chở khách vãng lai.
Người trần mắt thịt thì gọi tiên sinh là xẩm sáng, coi tiên sinh là một thứ ăn
xin. Còn chúng tôi, chúng tôi nhìn cái hồn nhạc ở trong người tiên sinh.
Khi tiên sinh tấu nhạc, là tiên sinh đem tất cả cái ảo diệu âm thanh dâng
cho chúng tôi. Chúng tôi lắng tai nghe, nhận tất cả những ân huệ đó. Đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.