Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 226

gái không được tự do gặp nhau. Nhưng vùng Lĩnh-nam, tộc Việt không
chịu khuôn khổ quá chặt chẽ của Khổng, Mạnh, nên Đào Kỳ mới được gặp
riêng Tường Qui.
Tường Qui khóc:
– Em gặp anh đây, giống như nhìn trăng dưới nước, chỉ thấy ánh trăng, mà
không biết trăng như thế nào. Mai em sẽ về làm dâu họ Trương, rồi cách
biệt ngàn trùng.
Đào Kỳ vuốt tóc Tường Qui:
– Em nói, bố em hứa gả cho con quan uuyện lệnh Đăng-châu, vậy thì chồng
em là người Hán sao?
Tường Qui gật đầu. Bây giờ Đào Kỳ mới hiểu tại sao khi đi lễ ở đền vua
An Dương, nàng lại ghét Trọng Thuỷ và người Hán đến thế. Chàng thấy
tâm tính nàng không giống ông ngoại với cha.
Tường Qui cúi đầu lau nước mắt:
– Chỉ còn mấy hôm nữa, em phải về nhà, rồi làm một Mỵ Châu. Lấy chồng
Hán. Nhục nhã, tủi hận. Vậy trong những ngày còn ở đây, em xin anh luôn
gần em...
Thuyền đã cập bến, hai người lên bờ. Tường Qui về phòng. Đào Kỳ cũng
về phòng. Nó nằm vật xuống giường, buồn vô tận. Từ lúc gặp Tường Qui,
nó như lạc hồn vào thiên thai. Hai người tâm đầu ý hợp. Tuy chỉ một ngày
gần nhau, mà như đã sống bên nhau hàng chục năm. Bây giờ nghe tin
Tường Qui đã có chồng, nó như người rơi từ cao xuống vực thẳm. Nó phải
làm gì bây giờ? Nó chợt nhớ đến Lục Mạnh Tân. Ừnhi! Tại sao nó không
tìm để vấn kế. Hoặc giả nó với Tường Qui cũng làm như Mạnh Tân với
Phương Lan không được sao?
Nó ra khỏi phòng, khép cửa lại, thì thấy một bóng đen chạy vụt về phía
phòng Minh Châu. Nó vốn có cảm tình với nàng, nên nó rất quan tâm đến
việc này. Nó vội theo bén gót. Bóng kia đến trước cửa phòng, gõ cửa ba
cái. Có tiếng mở cửa phòng, rồi tiếng Minh Châu hỏi:
– Bố đấy phải không?
Bóng đen đáp lại:
– Ừ, bố đây. Bố vào phòng con rồi sẽ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.