Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 228

– Con xin bố một điều, dù gì, cha cũng không được hại Đào đại ca.
– Con thực đoảng quá! Bố đã hứa gả con cho Chu Quang rồi, tháng sau sẽ
cưới, tại sao con lại có tình ý với Đào Kỳ?
Tiếng Minh Châu gắt lên:
– Con có tình ý gì đâu? Con thấy anh ấy là người có tư cách, có chí khí thì
không muốn hại anh ấy mà thôi.
Tiếng Hoàng Đức cười:
– Thái sư phụ biết hắn không có cảm tình với con. Hôm nay bọn con đi
chơi. Thái sư phụ cho người đi theo bén gót, thấy nó với sư tỷ Tường Qui
tình ý đậm đà. Chiều nay hai người xuống cấm phòng của thái sư phụ tình
tứ. Chúng ta biết hết. Thái sư phụ bảo để cho gã Đào Kỳ mê sư tỷ con, rồi
tháng sau gả sư tỷ cho họ Trương, làm cho nó thất tình, khổ sở, thì tự nhiên
để lộ hết chân tướng, chúng ta sẽ tìm ra kẻ bí mật kia là ai?
Những câu về sau Hoàng Đức nói nhỏ quá, Đào Kỳ không nghe thấy gì
nữa. Một lát thấy Hoàng Đức trở ra, Minh Châu khép cửa lại rồi vào phòng.
Đào Kỳ trở về phòng, toát mồ hôi lạnh:
– Thì ra bấy lâu nay ta vẫn là con chim mồi để bắt bố và cậu ta, nhưng
không hiểu người ở đâu mà không xuất hiện. May mắn ta đọc được võ công
trong cây gậy đồng, xuất hiện đánh với Hoàng Đức và bọn Đức Hiệp,
chúng tưởng ta là tiền bối cao nhân của Cửu-chân. Chúng còn độc ác, dùng
cả con cháu vào việc mưu đồ bất chính nữa. Nhưng... Minh Châu đối với ta
đầy chân tình. Tường Qui đối với ta tình sâu hơn biển. Ta không thể tiếp
tục để cho nàng khổ sở nữa. Ta... phải thoát khỏi nơi này mới được.
Nhưng trước khi đi, ta phải từ biệt Tường Qui đã.
Nó lấy giấy viết mấy chữ:
Yểu điệu thục nữ,
Quân tử hảo cầu,
Cầu chi bất đắc:
Ngụ mị tư phục.
Du tai, du tai,
Triển, chuyển, phản trắc.
Mấy câu này nó lấy ý trong bài thơ Quan-thư của kinh Thi nói rằng “Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.