Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 54

Yên Tử Cư Sĩ Trần Đại Sỹ

Q1 - Anh Hùng Lĩnh Nam

Hồi 3

Giang sơn vô lệ khấp anh hùng

Giang sơn vô lệ khấp anh hùng

(Phan Chu Trinh, Chí thành thông thánh thi)
Nghĩa là:

Giang-sơn không còn nước mắt để khóc anh hùng

Lạc tướng Phạm Bách nguyên xuất thân là ngoại đồ của Đào gia trang đời
thứ sáu. Theo vai vế thì Đào Thế Kiệt phải gọi ông là sư huynh, Đào Kỳ
cũng như Thiều Hoa phải gọi ông là sư bá. Hồi niên thiếu, ông được thân
phụ của Đào Thế Kiệt nhận làm ngoại đồ, học võ trong ba năm. Sau đó ông
bỏ lên vùng Linh-trường lập nghiệp. Cũng giống như sư phụ, ông tổ chức
phá rừng, làm ruộng, đánh cá. Ông còn tổ chức hệ thống làm nước mắm
bán. Nước mắm của ông có tiếng, suốt vùng Giao-chỉ, ai ăn nước mắm
Linh-trường của ông cũng phải khen ngon. Mỗi ngày ông có hai toán tải
nước mắn ra Bắc bán. Chẳng bao lâu ông trở thành giàu có.
Tuy giàu có, nhưng ông vẫn nhớ lời sư phụ dặn: Đừng quên cái hận vong
quốc. Cho nên ông lợi dụng bán nước mắm, liên kết hào kiệt khắp nơi. Ông
cùng Đào Thế Kiệt, Đinh Đại thường gặp nhau để trao đổi những tin tức
trọng đại. Nay thấy Đào, Đinh nhà tan cửa nát, ông không khỏi đau lòng.
Ông vào rừng gặp đệ tử, gia đinh của Đào trang, rồi phân tán họ thành 10
nhóm khác nhau, mỗi ngày ông cho một nhóm lên đường, với những xe
chở nước mắm. Ông thấy trong hào kiệt đương thời, thì Cao hầu ở Hoa-lư
người nhiều thế mạnh, có thể cho đệ tử Đào trang ra đó ẩn thân rồi tìm cách
liên lạc lại với Đào Thế Kiệt và Đinh Đại sau.
Toán cuối cùng lên đường có Thiều Hoa, Đào Kỳ và tám người nữa. Đích
thân ông đi cùng các cháu, để dò la tin tức gia đình hai sư đệ hiện phiêu bạt
phương nào. Đến ngày lên đường thì Trịnh Quang vẫn còn phải nằm trên
võng cho đồng môn khiêng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.