Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 770

– À, thì ra anh cùng họ với tôi. Thế anh có biết chúng ta đang ở đâu không
?
Lê Hải lắc đầu :
– Lúc chưa bão, thì thuyền đang đi qua vùng Trường-yên (Ninh-bình ngày
nay), nhưng bây giờ tiểu nhân không nhận được vị trí nữa.
Mọi người vào khoang nằm ngủ, ai nấy đều phải mệt nhoài vì phải đứng
ngoài với gió mưa, chống chọi với bão tố.
Tiếng chim hải âu kêu trên biển làm Đào Kỳ thức giấc. Chàng ngồi dậy
nhìn vợ đang say sưa trong giấc ngủ, miệng như cười mà không phải cười.
Chàng cúi xuống hôn phớt trên môi vợ, tự nói với mình :
– Phương-Dung đẹp như nàng tiên thế này, ai ngờ lại có bản lãnh kiếm
thuật kinh người, tài điều khiển quân sĩ như một đại tướng. Ừ ! Không hiểu
sao đã là chồng Phương-Dung, mình vẫn không quên được Tường-Quy.
Chàng nghiệm thấy đối với Tường-Quy, chàng vừa yêu vừa tội nghiệp. Đối
với Phương-Dung chàng vừa yêu, vừa kính. Chàng nhớ lời hứa với Hồ Đề,
vội nhắm mắt lại xua đuổi hình ảnh Tường-Quy. Nhưng càng xua đuổi,
Tường-Quy lại càng hiện ra rõ ràng hơn. Sau cùng không biết làm thế nào,
chàng nghĩ đến những chuyện khác.
Chàng chuyển ý nghĩ phân biệt tình yêu với Tường-Quy, Phương-Dung,
chàng yêu ai hơn ? Chàng thấy tuy mình yêu hai người thật đậm đà, mà
không thể nào sánh bằng yêu bố mẹ được. Nghĩ đến đây hình ảnh Tường-
Quy biến đi mất. Trước mắt chàng cha mẹ hiện lên uy nghiêm, dịu dàng,
nồng nàn, thơm ngọt như miếng cam thảo.
Phương-Dung giật mình tỉnh giấc thấy chồng đang nhìn mình đăm đăm,
nàng cảm động lắm, nắm lấy tay Đào Kỳ.
Có tiếng Trần Năng nói ở ngoài :
– Mời tiểu sư thúc ra ăn điểm tâm.
Phương-Dung tính ưa ồn ào, nàng với Trần Năng là một đôi bạn thân hơn
là tình đồng môn. Nàng mở cửa hỏi Trần Năng.
– Trần châu trưởng Lôi-sơn chỉ mời một mình tiểu sư thúc thôi còn người
ta nữa tính sau đây ?
Trần Năng cười :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.