Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 771

– Khi cô dâu mới về nhà chồng, dù ăn cơm hẩm, rau luộc, cá kho cũng
ngon. Bên cạnh lang quân, có nhịn đói một tháng cũng được.
Trần Năng chỉ Hồng Thanh :
– Bây giờ sư thúc Hồng Thanh mới là châu trưởng Lôi-sơn, còn cháu chỉ là
cựu châu trưởng mà thôi.
Đào Kỳ, Phương-Dung vào khoang ăn sáng. Lê Chân hỏi Lê Hải :
– Thuyền trưởng này! Bánh lái gãy, mình có cách nào tiếp tục đi được
không ? Chẳng lẽ đành ngồi chờ giữa biển hay sao ?
Lê Hải chỉ tay về phía chân trời xa xa :
– Phía xa xa là bờ biển. Bây giờ cứ kéo buồm lên, dùng buồm làm bánh lái,
có thể tới bờ. Tới bờ, mình vào làng xóm, có thợ mộc chữa bánh lái lại cho
mình.
Lê Hải ra lệnh cho thủy thủ dương buồm. Thuyền từ từ hướng bờ đi vào.
Trong tất cả những người có mặt, Khất đại phu là người đi nhiều, nghe
nhiều, biết nhiều nhất. Ông đứng trên phòng chỉ huy nhìn vào đất liền.
nhưng ông cũng không phân biệt được đây là vùng nào. Thuyền càng gần
bờ, làng xóm hiện ra với ngọn khói xanh bốc lên giữa những luồng cây cối
xanh um.
Lê Hải sai thủy thủ bỏ neo, thả mủng xuống. Phùng Vĩnh-Hoa vẫy Lê Hải :
– Thuyền trưởng cứ ở thuyền được rồi, để chúng tôi lên bờ kiếm thợ mộc
sửa thuyền.
Nàng chỉ Lê Chân, Đào Kỳ, Phương-Dung và Trần Năng :
– Chúng ta lên bờ đi.
Năm người xuống mủng chèo vào bờ. Lê Chân, Đào Kỳ ở biển quen, mỗi
người cầm một mái chèo. Hai người võ công cao, nên chỉ một lát mủng đã
vào tới bờ. Vĩnh-Hoa hỏi :
– Có ai mang theo tiền hay vàng bạc không ?
Đào Kỳ vỗ túi nói :
– Nhiều thì không có, nhưng ít thì có.
Chàng móc ra được mấy nén vàng đưa cho Vĩnh-Hoa. Bốn người lội qua
một bãi cát, tiến vào khu rừng thông. Gió biển thổi, tiếng thông reo vi vu
như tiếng than thở của người dân Âu-lạc mất nước từ thuở nào. Qua rừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.