Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 773

Trần Năng thấy nét mặt lão già có vẻ thảm thương, thì mũi lòng, nói :
– Chúng tôi không dám tò mò, không biết quý trang chủ bị thương ra sao ?
Trong chúng tôi có người biết chữa thương, không chừng chúng tôi trị được
vết thương cho trang chủ cũng nên.
Thiếu niên nhìn lão già :
– Lão Tứ ! Họ là người Việt cả, mình mời họ vào trang đi, không sao đâu.
Lão già gật đầu, phất tay ra lệnh. Con bùi nhùi rơm được kéo lùi lại, rồi
cánh cổng mở ra. Năm người người theo thiếu niên và lão Tứ vào trong
trang.
Tới căn nhà có trang đinh canh gác nghiêm mật, thiếu niên đẩy cửa, mời
mọi người vào trong và kêu người mời trà.
Trong phòng một thiếu phu tuổi khoảng bốn mươi, nhan sắc khá xinh đẹp,
trên vai quấn vải trắng, lem luốc vết máu. Thiếu niên nói với thiếu phụ :
– Mẹ ơi ! Có khách ở xa đến, họ nói có thể chữa bệnh cho mẹ.
Thiếu phụ ngẩng đầu dậy, gật đầu chào khách :
– Xin quý khách miễn chấp, tôi bị thương không đứng dậy chào đón được.
Không biết quý khách từ đâu đến ?
Trần Năng đỡ bọc trên lưng xuống, chạy lại đỡ thiếu phụ, nói :
– Xin mời tiểu sư thúc và lão Tứ tạm thời ra ngoài để tôi trị bệnh cho trang
chủ.
Trần Năng cởi băng ra, thấy trên vai thiếu phụ bị một vết thương khá sâu.
Nàng nói :
– Phu nhân bị trúng độc đã lâu, cần chữa trị ngay, nếu không, e cánh tay sẽ
bị liệt.
Nàng bảo thiếu niên :
– Em lấy nồi đun cho chị một nồi nước sôi, mang vào đây cho chị một đĩa
muối trắng.
Một lát sau thiếu niên mang nước và muối lên. Trần Năng rút trong túi ra
một con dao nhỏ, ngâm vào nồi nước, rồi nói :
– Phu nhân ráng chịu đau một chút, sau đó sẽ khỏi.
Thiếu phụ tủm tỉm cười :
– Cô nương cứ tự nhiên. Tôi không sợ đau đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.