Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 799

còn lại, nàng chặt nhỏ, cho vào nồi da chất củi đun.
Hùng Bảo, Trần Năng là công tử, tiểu thư từ nhỏ, những kinh nghiệm về
cuộc sống thiên nhiên gần như không biết gì. Bây giờ thấy Hồ Đề làm thịt
nai, chế nồi nấu giữa rừng, mới thấy Hồ Đề có lý khi đòi ăn ngoài trời.
Sống giữa trời, con người tự tạo lấy phương tiện, Hùng Bảo cảm thấy thích
thú hơn ăn cơm quán nhiều.
Hồ Đề chỉ vào một bụi cây đầy dây leo :
– Đây là dây Sàn bát . Loại rau này ăn vào vừa mát, vừa dễ ngủ. Chúng ta
hái một ít cho vào nồi da nấu, sẽ có một bữa canh ngon.
Phương-Dung mỉm cười :
– Bây giờ em mới hiểu câu nồi da nấu thịt là thế nào. Cũng như người Hán
họ dùng người Việt để giết người Việt vậy.
Đào Kỳ mang cá nướng mời mọi người ăn. Trần Năng cầm con cá nướng
lên thấy khô như thịt gà, ăn vào vừa thơm, vừa bùi, có lẫn cả mùi khét của
lửa nướng.
Ăn xong, họ lăn ra bải cỏ, ngủ giữa thiên nhiên. Họ ngủ mãi tới khi gần
hoàng hôn mới giật mình thức giấc vì tiếng vó ngựa phi dồn dập. Đào Kỳ
có nội công thâm sâu nhất, chàng ghé tai xuống đất nghe rồi đếm :
– Đi trước là hai con, một con bị thương ở chân. Dường như đây là hai
người bị đuổi. Đi sau là bốn con ngựa nữa, dường như là của những người
đuổi theo.
Vì đã ước hẹn trước, Hồ Đề đưa mắt hỏi ý kiến Phương-Dung. Phương-
Dung nói :
– Hùng Bảo mau đem ngựa dấu trong rừng, đừng để người đi đường trông
thấy. Chị Hồ Đề núp bên đường, chuẩn bị dây sẵn, nếu em ra hiệu thì tung
dây bắt địch. Trần Năng, Hùng Bảo núp một bên, hễ thấy tôi ra hiệu thì
xuất hiện.
Nàng vẫy Đào Kỳ cùng núp vào bên đường chờ đợi.
Phía trước có hai con ngựa chạy tới, quả nhiên có một con bị thương, bước
phi không đều. Trên lưng ngựa, một nam, một nữ đang ra roi rất gấp. Phía
xa xa có bốn kỵ mã đang đuổi theo.
Đang chạy ngon trớn, bỗng con ngựa của cô gái khụy chân xuống hất bổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.