Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 800

nàng lên. Thiếu nữ vội nhún mình vọt khỏi lưng ngựa, rồi từ từ đáp xuống
đất. Người nam dừng cương lại hỏi :
– Chị Lan sao vậy ?
Thiếu nữ nhăn nhó :
– Con ngựa của chị bị thương, chắc mệt quá nên trật chân. Thôi em chạy
trước đi. Cố gắng chạy đến Trường-yên báo cho Cao-cảnh hầu biết. Chị
quyết ở lại đây sống chết với bốn tên giặc non này.
Thanh niên tỏ ra cương quyết :
– Không ! Chết cùng chết cả. Chị em ta không thể kẻ sống, người chết
được.
Rồi thiếu niên cột ngựa vào gốc cây, cùng chị đứng hiên ngang chờ đợi kẻ
thù. Chỉ một lát, bốn kỵ mã cũng tới. Phương-Dung bấm Đào Kỳ :
– Lại thầy trò Huyện-úy Hoàng Đức-Phi đây !
Bốn người thấy đôi trai gái dừng ngựa, đứng giữa đường, vội cùng nhau
bao vây. Hoàng Đức-Phi cười híp hai mắt ti hí :
– Lê Thị Lan, Lê Anh Tuấn, hai đứa mày không thóat khỏi tay ta đâu. Mau
chịu trói, ta hứa sẽ xử nhẹ tay cho bọn ngươi.
Thiếu nữ tên Lê Thị Lan cười ngạo nghễ :
– Hoàng Đức-Phi, ta hỏi ngươi, ngươi dựa vào đâu mà đòi xét xử ta? Ta là
con cháu vua Hùng, vua An-Dương. Chỉ những người của đất Lĩnh-nam
mới có quyền xét xử ta mà thôi. Còn ngươi, thân làm tôi tớ cho người Hán,
đòi xét xử ta, thì thật là ngu. Hôm nay, chị em ta bị trúng độc của cha con
ngươi, chỉ còn có con đường tử chiến mà thôi.
Hoàng Bá-Hiển nhảy xuống ngựa, vung chưởng đánh tới. Thiếu nữ cười,
phát chưởng chống lại. Đào Kỳ nói nhỏ :
– Võ công của nàng là võ công Tản-viên đấy.
Bá-Hiển lùi lại, nói :
– Lê Thị Lan, ngươi đã trúng độc còn vận sức phóng chưởng chỉ mau uổng
mạng mà thôi.
Vừa nói, y vừa tấn công liên tiếp. Đào Kỳ cũng thấy võ công của thiếu nữ,
cao hơn võ công của đám thầy trò Hoàng Đức-Phi nhiều. Nhưng nàng đã bị
thương không thể chống lại nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.