Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 954

– Con ngựa Ô này là ngựa rừng, tôi chưa từng thấy qua. Con hai con chiến
mã này, móng đóng thiếc của kỵ binh, tại sao các vị có ?
Phương-Dung giật mình nhận ra sự sơ hở của mình và công nhận Giám sở
tinh tế, thông minh, nhận ra chân tướng mình. Nàng chưa biết trả lời sao thì
Ngô Đạt lại nói :
– Các vị không có thẻ bài, vậy cho chúng tôi khám được không ?
Giao-long nữ cười :
– Không được ! Ngô đại nhân mà khám, e rằng sẽ gặp một vật làm đại nhân
chết khiếp.
Ngô Đạt thấy Trần Quốc xinh đẹp, nói năng có duyên, thì cười :
– Tiểu cô nương ! Không lẽ trong bọc cô nương có rắn rết ? Nói thực tôi
không sợ đâu. Tôi khám đây.
Y chụp bọc của Trần Quốc.
Nàng trầm mình tránh khỏi, rồi nói :
– Trời ơi ! Đại nhân định khám thật ư ? Này tôi nói cho mà biết, nam nữ
thụ thụ bất thân, đại nhân không được đụng vào người tôi !
Ngô Đạt là người học võ, chàng thấy lối né tránh của nàng khác lạ, rõ ràng
nàng là một cao thủ. Y giật mình chụp vai nàng. Trần Quốc lại trầm mình
tránh khỏi.Y thất kinh chụp lần nữa, lần này nàng cũng tránh thoát. Sau bốn
lần chụp hụt, y nhận thấy bản lãnh đối phương cao hơn mình nhiều, y lùi lại
rút gươm chém tạt một nhát, Trần Quốc cũng tránh được. Y tiếp tục chém
mười chiêu đều bị nàng tránh dễ như chơi. Y biết đối thủ không có ác ý,
nếu không chỉ một chiêu là y đã bỏ mạng. Thấy quân sĩ đã vây kín xung
quanh, y yên tâm quay lại nhìn Đào Kỳ, Phương-Dung thấy hai người như
không chú ý đến cuộc giao tranh, ngồi bình thản quan sát cơ sở. Y bỏ kiếm
xuống hỏi :
– Xin quý vị cho biết rõ lý lịch.
Phương-Dung lấy một gói trong bọc đưa cho y, rồi nói :
– Có người gởi cho quan trấn thủ ải nầy món quà, nhờ Ngô giám sở đưa
dùm.
Ngô Đạt lấy cái hộp bọc lụa, mở ra thì trong có ba tấm thẻ bài và một
phong thư. Y cầm lên coi thấy tấm thứ nhất đề : Trần Quốc, Thống-lĩnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.