QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 117

"Làm... Làm gì vậy?" Người nọ ngã thất điên bát đảo, ngẩng mặt kinh hãi
nhìn Vinh Kính, "Đi... Đi WC cũng không được à?"

Lúc này, chợt nghe ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân hoảng sợ đào tẩu
...

Vinh Kính mở cửa đuổi theo, thấy có một bóng người chạy trối chết, hắn
cau mày, lập tức đuổi theo.

Tạ Lê Thần có chút bất đắc dĩ, bước qua người dăng từ mặt đất hùng hùng
hổ hổ đứng lên, định đuổi theo Vinh Kính, nhưng cảm giác có gió sau đầu...

Tạ Lê Thần cũng không phải vô dụng, y tuy rằng không được huấn luyện
chuyên nghiệp giống Vinh Kính, thế nhưng thường ngày cũng chơi chút
đánh đấm. Mặt khác, ở cùng Vinh Kính một nhà lâu, Tạ Lê Thần bất tri bất
giác cũng trở nên cảnh giác.

Y thấp người cũng không quay đầu lại, khuỷu tay chọc ra sau... Chính xác
đâm vào bụng người kia. Bụp một cái, người phía sau hự một tiếng, ngã
quỵ. Tạ Lê Thần nhanh chóng đứng lên nhìn ra sau, chỉ thấy người nọ cầm
trên tay một cái khăn tay, bị ướt.

Tạ Lê Thần cau mày, mở cửa chạy ra ngoài, là kế điệu hổ ly sơn sao?

Thế nhưng tới cửa, thấy bên cạnh cửa có người đứng... Tạ Lê Thần theo
bản năng một cước đá qua, mới phát hiện là Vinh Kính.

Chân không thu kịp nữa, Vinh Kính không chút hoang mang ngăn lại, một
bả kéo y sang bên người, chờ người kia mở cửa đi ra, mới đá sang, người
nọ lại ngã thảm.

Nhìn khăn tay trong tay tên kia, Vinh Kính một cước giẫm trụ hắn, "Ai phái
anh tới?"

Người nọ nhanh chóng ồn ào, "Cái gì a? ! Mấy người có biết đạo lý không
a, tôi chỉ là đi WC..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.