QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 247

"Tôi đã nói rồi, là linh hồn của Angie!" Steve hai mắt trợn tròn.

Thân là một bác sĩ, An Minh Nghĩa đã nhìn ra, tình hình Steve vô cùng
không bình thường! Là bị bệnh sao? Hay... Bị người khác dùng thuốc
khống chế?

Vinh Kính vẫn không nói, cuối cùng bỗng nhiên thấy được một ít đầu mối,
đi tới kéo Tạ Lê Thần ra sau, ý bảo y đừng đấu khẩu nữa.

"Angie..." Steve muốn tới gần, Vinh Kính giơ tay, "Chậm đã."

Steve quả thực ngừng lại, Vinh Kính từ đầu cũng đã chú ý, trang phục của
Steve căng phồng, hình như không bình thường, nhân tiện nói, "Trong
người anh có cái gì?"

Steve đột nhiên cười, "Là thứ tốt có thể đem em về." Nói rồi, giơ tay vạch
quần áo...

Thấy trước ngực hắn, được trang bị một quả bom, bên hông còn một vòng
lớn thuốc nổ, nhìn khối lượng, phỏng chừng nổ bay nguyên tầng lầu cũng
không thành vấn đề. Thời gian phát nổ trên đồng hồ điện tử, thời gian đếm
ngược đang từ chữ số xanh lục từng giây từng giây giảm xuống, hiện tại chỉ
còn - -10,9...

Vinh Kính kinh hãi rồi cấp tốc phản ứng, một cước đạp Steve ra ngoài, An
Minh Nghĩa trở tay đóng cửa khóa lại.

Sara lấy từ trong ba lô ra ba vật thể hình cầu, ném cho Vinh Kính và An
Minh Nghĩa mỗi người một cái, sau đó cũng tự cầm một cái, ôm lấy Bolt,
chạy vội về hướng cửa sổ. Tạ Lê Thần vẫn còn đang yên lặng thầm đếm
ngược, đến lúc chỉ còn 5, Vinh Kính kéo y về phía cửa sổ.

Cửa sổ đã mở, đây là nhà cao tầng, Vinh Kính một tay dùng quả cầu treo
người trên vách tường, ấn một cái nút, soạt một tiếng... Kéo mở vòng, một
thanh sắt dài ra, giống như có nhiều đoạn liên kết bên trong tường.

"Làm gì vậy?" Tạ Lê Thần cảm nhận được dòng khí lưu xoay chuyển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.