"Nhà cao tầng mười một lầu, hai trăm phòng, địa thế hoàng kim." Vinh
Kính cười tủm tỉm nói, "Giá chỉ có hơn mười vạn, anh chắc chắn mua
được."
"Hả?" Tạ Lê Thần nghiêng đầu ... Cảm thấy không đáng tin, "Hơn mười
vạn một phòng hay là tổng giá trị là hơn mười vạn?""Tổng giá trị hơn mười
vạn a." Vinh Kính cho Tạ Lê Thần xem hình, thiết bị lắp đặt rất khá, kết
cấu phòng ốc cũng tốt.
"Không thể nào, phòng ở tốt như vậy sao lại bán rẻ thế được?" Tạ Lê Thần
lấy tạp chí qua xem một chút, chỉ vào hình ảnh bị đánh dấu một vòng tròn
có chữ X màu đỏ, viết một chữ "Hung" hỏi, "Cái này... Thỏ thỏ, có ý gì a?"
Vinh Kính nheo lại mắt, "Nhìn không ra sao? Rẻ như vậy chắc chắn là có
nguyên nhân nha... Bởi vì là nhà ma đó!"
Chương 32: Đánh cuộc
"Nhà ma? !"
Tạ Lê Thần há miệng lớn đến mức có thể nhét hai quả trứng vào, kinh hãi
nhìn Vinh Kính, "Ở nhà ma? !"
Vinh Kính gật đầu, "Ừ."
"Ờ này, Kính Kính." Tạ Lê Thần nghiêm túc nói, "Chúng ta có thể ở sang
một chút... Không cần đem tiền đi mua mấy thứ buồn nôn đó, tôi sẽ mua
được chỗ tốt mà."
"Giá cả là nhân tố rất nhỏ trong đó mà thôi." Vinh Kính nói, "Nguyên nhân
chủ yếu là bởi vì điều kiện ưu việt của chỗ đó. Ví dụ như khu vực đó vô
cùng tốt, bốn phía không có vị trí bắn tỉa, mặt khác có đường thoát thân
khẩn cấp, còn có bốn cửa ra vào ga ra ngầm, các góc phòng đều có thể lắp
đặt máy cảm ứng hồng ngoại, phạm vi quan sát cũng vô cùng lớn. Còn nữa,
chỗ đó là một nhà một tầng, tầng trệt không gian rất cao, một tầng có thể
dùng như hai tầng, mặt khác giao thông xung quanh cũng rất thuận lợi..."