QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 261

"Vì sao lại mất bạn?" Vinh Kính không rõ.

Tạ Lê Thần nhún nhún vai, "Khi đó còn rất nhỏ rất nhỏ, lúc các bạn tới đây
rồi, không ai còn muốn làm bạn với tôi nữa... Thật kỳ quái, thế nên tôi từ
nhỏ đã không thích ở đây."

"Vậy Tảo Thần thì sao?" Vinh Kính hỏi ra vấn đề đã làm mình phức tạp rất
lâu, "Vì sao chỉ có anh có quyền kế thừa?"

"Mẹ của Tảo Thần là một người hầu trong nhà, do cha tôi lúc uống say
phạm sai lầm, thế nên Tảo Thần từ nhỏ vẫn được mẹ nó nuôi ở bên ngoài,
hồi bé nghe nói rất kham khổ." Tạ Lê Thần cười lạnh một tiếng, "Thế nên
nói mấy trưởng bối chỉ là một đám ngụy quân tử miệng đầy nhân nghĩa đạo
đức giả mà thôi.""Vì sao không đón về? Sợ mẹ anh nói a?" Vinh Kính hiếu
kỳ.

"Mẹ tôi không nói gì đâu!" Tạ Lê Thần cười, "Chỉ là thân thể bà ấy vẫn
không tốt, cha tôi sợ bà ấy không vui, đối với ông ấy, long trời lở đất cũng
không bằng một giọt nước mắt của mẹ tôi."

"Oa... Ân ái như thế a?" Ấn tượng xấu về cha Tạ Lê Thần trong Vinh Kính
thay đổi một chút.

"Người xấu cũng có tình yêu thật sự chứ, con người ta sống dù sao cũng
phải có một điểm tựa." Tạ Lê Thần ngáp một cái, "Bất quá đều đã chết
sớm, may là không có sóng to gió lớn gì. Lúc tôi xuất ngoại thì biết sự tồn
tại của Tảo Thần, hồi bé siêu cấp nhu thuận dễ thương, thế nên đón về ở,
tôi thay người mẹ đã qua đời nuôi nó, dùng tiền của tôi làm ra, không dùng
chỗ tiền dơ bẩn ông già kia để lại."

Vinh Kính cười cười, Tạ Lê Thần về mặt này làm không tệ.

Hai người dùng bữa tối ở bàn ăn cực lớn, rồi Vinh Kính bắt đầu nằm trên
cái sô pha cực lớn lên mạng tìm nhà, "Ở đây chán quá mức! Phòng lớn thế
mà một chút vị nhân tình cũng không có!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.