QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 260

...

Nửa giờ sau, đứng ở trong viện ngôi nhà "lớn" của Tạ Lê Thần, Vinh Kính
há to miệng, rốt cuộc cũng hiểu cái gì gọi là "Lớn" ! Thực sự khổng lồ!

Nhà họ Tạ ở vùng ngoại thành, một khu nhà cấp cao!

Vinh Kính nhìn một hồi, vẻ mặt khinh bỉ liếc Tạ Lê Thần, "Tài phiệt! Địa
chủ! Nhà tư bản!"

Tạ Lê Thần nhìn trời, đưa Vinh Kính đi vào sân ngôi nhà kiến trúc kiểu
cung đình Trung Quốc, "Nơi này là nhà của tổ tiên, hiện tại chỉ có mình tôi
và cả N người hầu, không tiện, bất quá trước khi tìm được nơi khác, ở tạm
chỗ này đi."

Vinh Kính đánh giá bốn phía, quả nhiên giàu có y như đồn đại a.

Lão quản gia Barron đưa một đám người hầu, cúi chào Tạ Lê Thần ở cửa,
"Hoan nghênh trở về, thiếu gia."

"Được rồi, đừng để ý chúng tôi!" Tạ Lê Thần khoát khoát tay, nói mọi
người đi làm việc.

Mọi người tản đi.

Vinh Kính theo Tạ Lê Thần, hành lang quá viện, thấy bốn phía tiểu kiều
nước chảy tinh xảo đến cực điểm, "Tổ tiên anh là Vương gia a?"

"Cái gì a." Tạ Lê Thần đảo mắt, "Chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi." Nói
xong, vào phòng khách, Vinh Kính ngồi ở hành lang gấp khúc chỗ cửa,
ngắm cá nhỏ trong hồ nước, tâm tình không tệ.

Tạ Lê Thần vốn tưởng rằng anh sẽ rất bài xích, không ngờ lại rất hưởng
thụ, liền hỏi, "Cậu không ghét ở đây sao?"

Vinh Kính chớp mắt, "Giống như ở trong công viên, có cái gì đáng ghét?"

"Tôi trước đây lúc đưa bạn bè tới, rồi mất bạn luôn." Tạ Lê Thần đi tới bên
Vinh Kính ngồi xuống, một cô hầu dễ thương đưa tới một ly cà phê, rồi
bưng khay nhu thuận chạy đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.