"Xem cái đầu anh!" Vinh Kính liếc mắt trừng y, "Tôi phải cấp tốc đặc huấn
cho cái cục đồ ăn nhà anh, nhiệm vụ thất bại là chuyện nhỏ, đừng làm mất
cái mạng của anh ấy."
Tạ Lê Thần giật mình nhìn Vinh Kính, "Thỏ... Cậu nghĩ mạng của tôi quan
trọng hơn nhiệm vụ?"
"Tôi nói vậy." Vinh Kính nhìn trời, "Xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo mà
suy nghĩ thôi."
Tạ Lê Thần nhíu mày, "Không thú vị!"
"Không được tranh luận." Vinh Kính lại đạp y một cước.
Tạ Lê Thần ôm đầu gối, "Tôi phát hiện cậu chuyên bắt nạt tôi."
"Bớt buồn nôn đi." Vinh Kính mở hộp thư bí mật, kiểm tra tài liệu của
nhiệm vụ lần này.
"Thế nào?" Tạ Lê Thần qua xem.
"Ừm." Vinh Kính hơi lắc đầu, "Thảo nào cần đến vũ khí , hành động lần
này có tính nguy hiểm nhất định."
"Giám hộ?" Tạ Lê Thần nhìn nội dung thư, nhíu mày, "Lại giám hộ a,
chúng ta là CROW chứ không phải vệ sĩ!"
"Anh nhìn kỹ cho rõ ràng!" Vinh Kính nói cho y đại thể nội dung nhiệm vụ.
Theo nguồn tin đáng tin cậy, tổ chức khủng bố nào đó định bắt cóc một vị
giáo sư sinh vật y dược, Triệu Tạ. Thời gian hành động là ba ngày sau trong
bữa tiệc sinh nhật của gã. Đã có chuyên gia đến bảo vệ gã, nhiệm vụ của
Vinh Kính và Tạ Lê Thần là tham gia tiệc, bổ sung thêm."Bổ sung?" Tạ Lê
Thần nghe thế nào cũng có chút chói tai a, "Ý là dự bị sao?"
"Còn không phải toàn là do anh làm hại!" Vinh Kính tiếp tục xem nội dung.
Nhiệm vụ lần này, nếu như không có chuyện gì xảy ra như vậy hai người
bọn họ dùng bữa uống champagne ở tiệc là được. Nhưng lỡ đâu có chuyện
gì, đấu súng kịch liệt là không thể tránh được. Loại tình cảnh đó đối với cục