QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 442

Tạ Lê Thần đi vào thay quần áo, Vinh Kính lượn quanh ở bên cạnh, phát
hiện trường quay kiến tạo vô cùng kiên cố, không có tai hoạ ngầm.

Vinh Kính cảm thấy cẩn thận thì hơn, leo lên trên khung xà của bối cảnh
tiếp tục kiểm tra.

Đi đến bên xà chịu lực của lối phòng hộ nhìn xuống, phát hiện cũng không
có bất luận vật gì bị giắt vào, cơ hội gian lận cũng không nhiều lắm. Giơ
tay gõ gõ hành lang, thoả mãn gật đầu, chợt nghe phía sau có người hỏi,
"Thế nào, kiểm tra xong chưa? Thật nghĩ không ra cậu lại lo lắng cho tôi
như thế?"

Vinh Kính quay đầu lại nhìn, thấy đứng phía sau chính là Đoàn Dương.

Đoàn Dương cũng không biết leo lên trên trần nhà làm gì, Vinh Kính vẫn
giữ cảnh giác với hắn.

"Xem ra là tôi quá tự kỷ!" Đoàn Dương hơi nhún vai, không tiếc nuối nói,
"Tôi còn tưởng rằng, ngoại trừ tôi cậu sẽ không hợp tác với ai nữa, không
ngờ Tạ Lê Thần thường dân như vậy, cậu cũng hợp tác rất khoái trá, cậu
quả nhiên là ưu tú nhất."

"Ưu tú không chỉ có mình tôi." Vinh Kính tùy ý kiểm tra, thờ ơ trả lời, "Tôi
thích ứng rất khá, không cần anh quan tâm."

"Cậu gặp Seven rồi?" Đoàn Dương đột nhiên hỏi.

"Anh sợ Seven sao?" Vinh Kính hỏi ngược.

"Cậu đang nói đùa sao?" Đoàn Dương đến gần một chút, vươn qua tới gần
Vinh Kính thấp giọng nói, "Tôi là lo lắng cho cậu."

Vinh Kính có ý định tránh ra, cúi đầu nhìn phía dưới, Tạ Lê Thần đã thay
trang phục bác sĩ chạy tới, nhã nhặn bất ngờ, nhưng Vinh Kính hiểu rõ tính
cách y, cảm thấy rất buồn cười.

Người hoá trang còn đang hoá trang cho y, mà Tạ Lê Thần thì nhìn xung
quanh trái phải, như là đang tìm mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.