QUÁ TRÌNH TỰ VẢ CỦA HOÀNG ĐẾ - Trang 67

Vừa nghe vậy, mặt Kỳ Huy liền hơi đỏ lên.

Lời này là muốn ám chỉ hắn không nên chạm vào Trần Uẩn Ngọc nữa,

vì thân thể của hắn, mà cũng vì Trần Uẩn Ngọc, hắn bực mình nói: “Được
rồi, đi đi.”

Hiểu tính hắn nên Thang ma ma không dám nhiều lời, khom lưng cáo

lui.

“Cuối cùng cũng đi hết.” Trần Uẩn Ngọc thở ra một hơi rồi nằm hẳn

xuống.

Xem ra hôm nay nàng thực sự mệt mỏi, có lẽ bởi vì quá đau, đúng là

trông còn thảm hơn hắn, Kỳ Huy thấy mà đau lòng, bèn đi sang ôm nàng
vào lòng, vỗ nhẹ lên mặt nàng: “Nàng đừng vội ngủ.”

“Sao vậy hoàng thượng?” Nàng lẩm bẩm như nói mơ.

“Chẳng phải nàng từng hỏi trẫm về chuyện đan dược sao?” Kỳ Huy

thấy nàng định ngủ nên cúi đầu xuống hôn, ai ngờ hắn hôn một lúc mà môi
lưỡi nàng vẫn lười động đậy, hoàn toàn không đáp lại hắn. Ánh mắt hắn lóe
lên, đưa tay lần mò xuống váy nàng, lúc này Trần Uẩn Ngọc mới hoảng sợ
mở mắt trừng Kỳ Huy, nói: “Thang ma ma vừa nói, hiện tại không thể…”
Lúc nàng tắm, Thang ma ma có dặn bây giờ sức khỏe Kỳ Huy còn yếu,
không thể làm quá nhiều lần, ít nhưng chất lượng là được.

Mặt nàng đỏ hồng, tay nắm chặt váy cứ như sợ hắn sẽ lập tức đè mình

dưới thân.

Hắn chưa định đòi nợ nàng vội nhưng nhìn dáng vẻ cảnh giác của

nàng, hắn lại thấy thú vị, Kỳ Huy nay đã biết vị thịt, thật sự muốn đè nàng
dưới thân, nhưng bản thân lại không có sức, hắn đành lôi một cái hộp nhỏ
từ tay áo rồi lấy một viên thuốc ra: “Đây chính là đan dược mà bình thường
trẫm vẫn dùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.