QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 203

“Anh biết,” Henry rền rĩ. “Lóe sáng, lóe sáng. Anh chỉ cố làm cho máy Lân
Tinh hoạt động tốt thôi mà.”

“Henry,” Jem nói, “Charlotte cần anh.”

“Đúng.” Henry quay người như định lao ra khỏi phòng, rồi quay phắt lại và
nhìn họ. Vẻ bối rối hiện lên trên gương mặt lấm tấm tàn nhang của Henry,
như thể giờ anh mới thắc mắc vì sao Will, Tessa và Jem lại cùng ngồi chồm
hỗm trong nhà kho không ai sử dụng này. “Mà ba em làm gì ở đây vậy?”

Will nghiêng đầu, mỉm cười với Henry. “Chơi đố chữ ạ,” anh nói.

“À. Vậy được rồi,” Henry nói và lao khỏi phòng, đóng cửa lại sau lưng.

“Chơi đố chữ hả?” Jem khụt khịt tỏ ý ghét bỏ, rồi lại nhoài tới, chống tay
lên đầu gối khi giọng Callida vang lên. “Thành thật mà nói, Charlotte,” bà
ta đang nói, “đến bao giờ cháu mới chịu thừa nhận rằng Henry không hề
tham gia công việc điều hành Học Viện, và cháu phải tự gánh vác tất cả?
Có lẽ cháu được James Carstairs và Will Herodale giúp, nhưng cả hai đều
chưa qua mười bảy tuổi. Hai đứa có thể giúp cháu tới mức nào?”

Charlotte lầm bầm phản đối gì đó.

“Công việc điều hành Học Viện quá vất vả với một người, nhất là một
người ở độ tuổi cháu,” Benedict nói. “Cháu mới hai mươi ba. Nếu cháu
chịu từ chức…”

Mới hai mươi ba! Tessa kinh ngạc. Cô tưởng Charlotte lớn tuổi hơn, có lẽ
vì ở chị toát ra cảm giác tranh đua.

“Quan tổng tài Wayland bổ nhiệm vợ chồng cháu điều hành Học Viện từ
năm năm trước,” Charlotte cuối cùng cũng mở lời phản pháo. “Nếu chú có
vấn đề gì với lựa chọn đó, mời chú nói chuyện với ông ấy. Trong lúc đó,
cháu vẫn điều hành Học Viện theo cách cháu thấy phù hợp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.