QUÂN ĐOÀN HỦY DIỆT TẬP 1: DÂY CHUYỀN THIÊN SỨ - Trang 247

trường hợp.” Anh vỗ vào thân xe ngựa. “Thomas! Chúng ta phải đi tới nhà
thổ gần nhất thôi! Anh đang tìm scandal và tình bạn rẻ mạt.”

Thomas khịt mũi và lầm bầm gì đó nghe như “Bậy nào!” mà bị Will lờ tảng
đi.

Gương mặt Gabriel đen lại. “Có thứ gì không phải trò đùa với cậu không?”

“Giờ tôi không nghĩ ra.”

“Cậu biết không?” Gabriel nói, “Từng có thời tôi nghĩ chúng ta có thể là
bạn đấy, Will ạ.”

“Từng có thời tôi nghĩ mình là chồn sương,” Will nói, “nhưng hóa ra đó là
tác động của thuốc phiện. Anh có biết nó có tác động thế không? Vì tôi
không biết.”

“Tôi nghĩ,” Gabriel nói, “có lẽ cậu nghĩ những câu đùa cợt về thuốc phiện
rất vui, theo như… tình huống của cậu bạn Carstairs của cậu.”

Will đứng im. Vẫn bằng cái giọng như cũ, anh nói, “Ý cậu là điểm yếu của
cậu ấy?”

Gabriel chớp mắt. “Cái gì?”

“Cậu đã dùng từ đó. Lúc ở Học Viện. ‘Điểm yếu’ của cậu ấy.” Will ném cái
khăn dính máu sang bên. “Và cậu tự hỏi vì sao chúng ta không thể là bạn.”

“Tôi chỉ tự hỏi,” Gabriel kiềm chế hơn, “liệu cậu có bao giờ biết thế nào là
đủ không.”

“Đủ gì?”

“Cư xử thế nào là đủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.