“Nhưng hình như anh ấy biết con quỷ đó...”
“Có lẽ trước đây từng cố giết nó.” Magnus nói. “Đôi lúc chúng cũng
trốn được.
“Nhưng lát nữa anh ấy về Học Viện thế nào?” Tessa rền rĩ.
“Cậu ấy lanh lắm. Cậu ấy sẽ tìm ra cách. Giờ tôi chỉ quan tâm tới việc
đưa em về Học Viện trước khi có ai nhận thấy em mất tích, và vậy rắc rối
lắm.” Họ tới cổng trước, nơi xe ngựa đang đợi, với Cyril ngủ ngon lành
trên ghế xà ích, cái mũ kéo sụp xuống che mắt.
Cô bực bội nguýt Magnus khi anh ta mở cửa xe và đưa tay giúp cô lên
xe. “Sao anh biết tôi và Will không xin phép Charlotte tới đây tối nay?”
“Bé yêu à, em đánh giá tôi cao quá,” anh nói và cười tươi rói khiến
Tessa đành thở dài một tiếng và đưa tay để anh kéo mình lên. “Giờ,”
Magnus bảo, “tôi sẽ đưa em về Học Viện, và trên đường em sẽ kể toàn
bộ nhé.”
CHƯƠNG 13: KIẾM THÁNH
Xin trao em trái tim thiếu chung thủy
Hãy đoái hoài tình hèn của em đây
Nhận hay bỏ tùy ý chàng quyết định
Em rửa tay rũ bỏ kể từ đây.
-Christina Rosetti , Maude Clare
“Ôi quỷ thần thiên địa ơi!” Sophie kêu lên và bật dậy khỏi ghế ngay
khi Tessa mở cửa phòng Jessamine. “Cô Tessa, có chuyện gì thế?”
“Sophie! Yên nào!” Tessa vung tay cảnh cáo trong lúc đóng cửa lại.
Căn phòng vẫn hệt như khi cô rời đi. Chiếc váy ngủ và áo choàng được
gấp gọn đặt trên ghế, cái gương bạc bị nứt nằm trên bàn trang điểm, còn
Jessamine – Jessamine vẫn ngủ ngon lành, với cổ tay bị trói vào cọc
giường. Sophie rõ ràng vẫn ngồi tại cái ghế bên tủ từ lúc Tessa và Will
rời đi; cô ấy cầm chặt cái lược (Tessa đoán là để đánh Jessamine nếu cô
nàng tỉnh dậy), đôi mắt màu nâu lục nhạt mở to.