kị sĩ này sẽ mang đến sự khải huyền thiêng liêng cho thế giới hay còn
gọi là sứ giả của sự phán quyết cuối cùng.
Mục đích. Trái tim của Cecily nảy lên. Cô đoạt lấy con dao khỏi tay
Gabriel, lờ đi tiếng kêu giật mình của anh. "Không," cô nói, "nhưng tôi
muốn tìm hiểu xem nó là gì."
Khi Thành phố London dường như đóng mình lại khi một ngày làm
việc kết thúc, cuộc sống ở East End mới thật sự bắt đầu. Will đi qua
những con phố với những quầy bán quần áo và giày cũ. Những người
đàn ông gầy gò rách rưới với những thợ mài dao lái xe chở hàng qua
những con đường phụ, hét lên tiếng giao hàng với chất giọng khàn khàn.
Những người bán thịt thơ thẩn ở những cánh cửa mở, những cái tạp dề
bắn đầy máu, thịt thì được treo lên cửa sổ. Những người phụ nữ chào
mời người qua đường đến giặt quần áo với thứ giọng pha với âm sắc của
những ai được sinh ra giữa những âm thanh của Bow Bells mà họ có thể
cũng nói tiếng Nga, vì Will có thể hiểu hết những gì họ nói.
Một lớp mưa bụi rơi xuống, thấm ướt mái tóc khi anh đi qua một cửa
hàng bán sỉ thuốc lá đã đóng cửa, rồi anh quẹo vào góc của một con
đường hẹp hơn. Anh có thể thấy những chóp nhọn của nhà thờ
Whitechapel ở không xa. Bóng tối tập trung ở đây, sương dày, mềm và
mang theo mùi của sắt và rác rưởi. Một máng nước chảy xuống trung
tâm của con phố, được đổ đầy bởi thứ nước hôi thối. Phía trước là một
cánh cửa, một chiếc đèn hơi đốt được treo ở một bên. Khi Will đi qua,
anh cúi người xuống và thình lình đập mạnh tay vào nó.
Có tiếng khóc, sau đó anh lôi mạnh một bóng đen về phía mình, một
chiếc áo choàng nhung được mặc vội trùm lên bộ đồ đi săn. Mái tóc đen
đổ xuống từ rìa mũ trùm đầu và đôi mắt xanh giống anh đang nhìn vào
anh đầy giận dữ. "Thả em ra!"
"Con ngốc này, em đang là cái gì khi đi theo anh đến mấy con phố
nhỏ ở London này hả?" Will lắc nhẹ tay cô.