QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 136

Con Lan không đủ bình tĩnh để phát hiện ra sơ hở của con Lệ. Nghe con

Lệ mách nước, nó hít vô một hơi rồi hùng dũng đi ra.

Nhưng số con Lan là số hên. Bà Fanta không biết sinh sống ở Việt Nam

bao lâu mà tiếng Việt coi bộ khá sõi.

Thấy con Lan bước lại, bả ngước lên nói ngay:

- Mì quảng!

Con Lan bẻ tay răng rắc, chuẩn bị huơ tay, nghe vậy mừng húm, dạ một

tiếng rồi quay vô, rối rít khoe với con Lệ, con Cúc:

- Bả nói tiếng Việt rành lắm. Bả kêu mì Quảng.

Con Lan bưng tô mì Quảng ra, bà Fanta lại nói:

- Nước mắm.

Con Lan ngó trật lại, thấy thiếu lọ nước mắm, lại ba chân bốn cẳng chạy

vô, phục lăn:

- Bả kêu nước mắm chị Lệ ơi.

Con Lệ hừ mũi:

- Bả kêu nước mắm thì đem nước mắm ra. Có chút xíu vậy mà cũng quên.

Con Lan cầm lọ nước mắm chạy ra, nhoáng cái đã phóng vô lần nữa:

- Trời đất, bà Tây này bả rành tiếng Việt quá chừng chừng! Lần này bả

kêu tới bánh đa.

Con Cúc tròn mắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.