QUÁN GÒ ĐI LÊN - Trang 91

trước mặt rồi ấp úng gãi đầu:

- Cho anh thiếu lại hai chục ngàn được không?

Con Kim tưởng ông nói giỡn, bèn lỏn lẻn:

- Thôi mà chú.

Con Kim tưởng ông Tiger bông lơn cũng phải. Ông Tiger đâu có ăn uống

chi nhiều. Sáu chai Tiger có bốn mươi tám ngàn chớ mấy. Mà với một người

ăn vận tươm tất lịch sự, nhứt là lúc nào cũng xách kè kè cái cạc-táp to đùng

như ông thì khoản tiền ít ỏi đó đâu có nhằm nhò gì.

Ông Tiger không đủ tiền trả sáu chai bia, mặt mày đã khó coi, nay thấy

mình xưng "anh" mà con Kim nhứt quyết kêu bằng "chú" thì vầng trán thông

minh của ông càng nhăn hơn nữa:

- Anh không đem theo đủ tiền thật mà. Ngày mai anh sẽ ghé trả.

Lần này, nhìn bộ tịch thiểu não của ông Tiger, con Kim biết là ông không

giỡn.

Nó liền quay vô chỗ cô Thanh, xin ý kiến.

Cô Thanh cười:

- Cho ổng thiếu đi.

- Rủi ổng không quay lại thì sao, cô?

- Không sao hết! - Cô Thanh "triết lý" - Mất hai chục ngàn để hiểu được

một con người, cái giá đó đâu có đắt!

Nhưng số cô Thanh đúng là số hên. Rốt cuộc cô hiểu thêm được ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.