PHẦN KẾT
Theo truyền thống, lễ kỷ niệm hàng năm vào buổi đêm ở cửa hàng Gilda
sẽ rơi vào ngày giữa các sinh nhật - chín ngày sau sinh nhật Lena và chín
ngày sau sinh nhật tôi, hai ngày sau sinh nhật Bridget và hai ngày trước sinh
nhật Tibby. Tôi luôn luôn thấy dễ chịu với các con số. Tôi thường diễn giải
sự tình cờ thành những manh mối dẫn đến số phận của chúng tôi. Vì thế
ngày hôm nay có cảm giác như chính Chúa Trời cũng đang viết nó vào Ngày
đặc biệt của tôi. Buổi lễ kỷ niệm năm nay rơi vào đúng buổi tối trước khi
năm học khai giảng, một việc rất quan trọng, nhưng không theo nghĩa vui vẻ
lắm.
Như những con cá hồi quay lại con lạch nhỏ nơi chúng đã lớn lên, chúng
tôi quay lại cửa hàng Gilda - nơi tổ chức lễ sinh nhật trang trọng cho những
Cô gái tháng Chín và bây giờ là Hội chị em.
Như mọi khi, Tibby và Bee tập trung vào chiếc bánh sinh nhật, còn Lena
và tôi tạo không khí tươi vui bằng các thứ đồ trang trí và âm nhạc. Bee luôn
luôn làm công việc phát biểu.
Thường thì đến giờ này mùa hè, chúng tôi đều đã quen thuộc với nhau
như những hòn sỏi trong lòng sông. Trong ba tháng hè chúng tôi đã luôn ở
bên nhau và không có nhiều tác nhân kích thích bên ngoài lắm. Chúng tôi sẽ
xem xét, phân tích, ăn mừng, chửi rủa và vui cười về một vài câu chuyện
nhỏ chúng tôi có.
Tối nay thì khác. Tôi cảm thấy chúng tôi dường như có gì đó tách biệt
hơn, và tràn đầy những tâm sự thầm kín, những câu chuyện riêng của mỗi
người, và gần như không chia sẻ. Theo một cách nào đó, việc có một mùa hè
nhiều trải nghiệm và cảm xúc chỉ thuộc về một mình tôi khiến tôi hơi sợ một
chút. Điều đã xảy ra với các bạn tôi đều có vẻ rất thật. Còn những gì diễn ra
với tôi cứ như thể là nửa mơ nửa tưởng tượng, diễn ra rất nhanh, hoàn toàn
bị những nỗi sợ hãi và mong muốn của tôi làm méo mó. Nhưng ai mà biết
được? Có lẽ sự thật nằm nhiều hơn trong những gì bạn cảm thấy, hơn là
những gì thực sự diễn ra.