QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 411

"Đại hòa thượng, ta mệt quá."

Nàng tỉnh táo thì sẽ rất đau.

"...Ta ở đây, nàng ngủ đi." Giới Sân siết chặt vòng tay mang theo

giọng nói run rẩy, ôm chặt nàng vào lòng.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Lúc hai người đang nói chuyện,

huyết long đã biến mất từ khi nào, ác giao càng lúc càng tiến lại gần.

Hòa thượng nhắm mắt che đi sát khí trong đó.

Hắn không có ý định chạy trốn.

Thậm chí còn chủ động ra tay, con giao long lúc này đã bị tróc mấy

miếng vẩy, lộ ra phần thịt phía dưới, chỗ cái sừng trên đầu cũng để lại năm
móng của huyết long.

Chỉ là một con sâu nhỏ, vậy mà lại để nàng bị thương!

Dường như nó bị chọc giận, ánh mắt lộ vẻ hung ác, cái lưỡi không

ngừng đưa ra ngoài.

Giới Sân dịu dàng dùng linh lực bảo vệ người trong ngực, ngăn cách

một tầng có thể sẽ hơi ồn.

Hắn lập tức cởi tăng bào ra, tăng bào lóe sáng rồi biến mất, ngay sau

đó phóng to ra, phù văn màu vàng hiện ra vây quanh người đang ngủ thành
một không gian riêng biệt.

Hắn gọi con thú nhỏ màu tím ra rồi nói với nó, "Chăm sóc nàng ấy

giúp ta."

Con thú chít chít gật đầu, bò đến cọ vào chân Tinh Nhan rồi mở to mắt

quan sát bốn phía như đang canh chừng. Hắn không đủ năng lực nhưng vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.