QUẤN LẤY KHÔNG BUÔNG - Trang 625

Công chúa ngẩng đầu, vuốt ve đôi môi anh đào của mình, đi tới đi lui

trong hang động to lớn này.

Nhưng tại sao nàng lại phải trốn đi?

Ở đây, nàng không thể ăn cơm trong cái đĩa sứ trắng tinh, cũng không

dùng khăn gấm mềm mại nhất để lau miệng, nhưng ngược lại, nàng không
cần bảo trì nụ cười, không cần ăn nhẹ nó khẽ, không cần vì lý do hòa bình
mà kết hôn với một người đàn ông mà mình chưa gặp bao giờ.

Vấn đề giữa hai quốc gia, không lẽ chỉ có thể giải quyết bằng quan hệ

thông gia thôi sao?

Hơn nữa, dù nàng mất đi khá nhiều thứ, nhưng lại đạt được một thứ vô

cùng quan trọng.

Đó chính là tự do.

Bây giờ, nàng có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.

Điều mà nàng lo nhất, chính là đại ca, nhưng ngày đầu tiên đến đây

nhị ca đã gửi tin báo bình an về cho hắn, bây giờ đại ca chắc đã nhận được
tin rồi cũng nên.

Nếu vậy thì, để nàng ích kỷ một lần, nếu mọi người đều nghĩ công

chúa Irina đã chết, vậy thì... coi như nàng đã chết.

- -- Sống sót chỉ còn là Irina mà thôi.

Trong hang động hẻo lánh, có một lùm cỏ xanh mọc trong khe đá,

kiên cường sinh trưởng, nở ra một đóa hoa màu đỏ đong đưa trong gió.

Công chúa ngắt đóa hoa cài lên đầu mình, nở nụ cười tươi rói hỏi

chàng trai vừa trở về, "Nhị ca, nhìn mụi đẹp không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.