QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 122

nhóm binh lính bị thương tốt hơn thì sẽ quay về quân khu bang Nam Shan,
không đi Kachin nữa sao... Đổi lại là lập trường của Hồ Nhất Đức, lần đầu
tiên không thành công diệt trừ hắn, vậy bây giờ chẳng phải là lại càng thêm
mong muốn tiễn hắn lên đường quy thiên sao? Tại Tư không hiểu... vì sao
hắn còn muốn đi Kachin? Vạn nhất dọc đường đi lại gặp nguy hiểm thì làm
sao bây giờ, lẽ nào hắn thực sự tự tin như vậy, tin chắc bản thân mình nhất
định sẽ không xảy ra chuyện gì sao?

Thang Văn đi đứng bất tiện, đứng dựa vào cánh cửa, nhưng thật ra rất

trấn định, "Hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, đây là nhiệm vụ của đoàn
trưởng."

Hắn ta bị thương, không thể đi được, không thì hắn ta nhất định cũng

sẽ đi theo.

"..."

Tại Tư buồn bã, chậm rãi gật đầu, lại nhanh chóng lắc đầu, "Vậy... vậy

vì sao anh ta không nói trước một tiếng?"

Một việc lớn như vậy, tốt xấu gì cũng phải nói một tiếng, làm sao có

thể nói đi là đi ngay chứ?

Không nói được nguyên nhân vì sao cô lại lo lắng cho hắn như vậy, vì

sao cô phải sợ chuyến đi này của hắn không về được chứ...

Thang Văn nở nụ cười, "Ngài ấy nói rồi, thông báo hả, tất cả mọi

người trong thôn trại đều biết."

"Mọi người đều biết?" Tại Tư quay đầu nhìn Khang tẩu.

Thang Văn phiên dịch một chút, Khang tẩu gật đầu liên tiếp, "Ừ, tôi

biết." Lúc rạng sáng đến thì biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.