QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 193

Cánh tay cầm bát canh dừng ở giữa không trung.

Chu Giác Sơn hơi dừng một chút, quay đầu liếc nhìn cô.

Hiếm thấy là lần này cô cũng không né tránh, cũng yên lặng nhìn lại

hắn, hai người nghiêm túc nhìn nhau rất lâu rất lâu.

Nếu như trong lòng một người có cất giấu bí mật không thể cho ai

biết, vậy thì ít nhất ánh mắt của hắn chắc sẽ không gạt người.

Chu Giác Sơn cúi đầu, lại nhìn bát canh cá trong tay còn chưa uống

xong, để bát canh lên trên góc bàn, ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi nhỏ giọt tí
tách, hắn đứng ở bên cửa sổ, quan sát tình hình đường phố khoảng một
phút, đi trở lại, đeo găng tay lên, cẩn thận đem tất cả đồ vật ở trong phòng
và các ngóc ngách cũng đều kiểm tra một lần.

Tại Tư nửa dựa vào gối, nhìn chăm chú vào hắn, an tĩnh không nhúc

nhích.

Hắn quay lại ngồi bên cạnh cô, tháo găng tay xuống, lại cầm bát đũa

lên, thấp giọng nói, liên tục nói hết tất cả mọi thứ.

"Triệu Tuấn đã từng cứu tôi, vào lúc tôi mười hai tuổi."

...

Trong kỳ nghỉ hè của mùa hè năm đó, Myanmar mưa như trút nước,

cảnh nội xảy ra một trận lũ lụt lớn nhất trong vòng bốn mươi năm qua, toàn
bộ phía bắc Myanmar bị nước lũ bao phủ, các tòa Phật tháp cũng bị chìm
xuống đáy sông, chưa đầy 48 tiếng, số người gặp nạn đã lên đến hơn một
trăm nghìn người.

Gia đình Chu Giác Sơn ở Myanmar cũng xem như có chút bối cảnh,

hắn nghe theo lời của người thân, đi đến Trung Quốc lánh nạn, nhưng bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.