QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 242

"Em sẽ không rời khỏi anh, em chỉ dùng để giết thời gian thôi."

Cô không cần thiết bị cao cấp gì cả, dựa theo phương pháp giám sát

của hắn lần trước thì chỉ cần một cái máy tính xách tay là được. Trong máy
vi tính kia cũng không có tư liệu gì, có thể lên mạng, nhưng mà mạng bên
trong quân khu đều có quản chế, cô không liên lạc được với mạng ở nước
ngoài, cô cũng sẽ không đi đại sứ quán Trung Quốc ở Myanmar để nhờ
giúp đỡ, cô sẽ chờ hắn trở về, lần này cô nói là sự thật.

Quân hào lần thứ ba vang lên.

Thời gian vô cùng cấp bách.

Chu Giác Sơn mở cửa xe, lên xe, một chân hắn đã bước vào trong xe,

quay đầu lại, "Anh sẽ tin em một lần cuối cùng."

Tại Tư dùng sức gật đầu.

"Thuận buồm xuôi gió."

...

Người đi, toàn bộ quân đội cũng đi.

Căn nhà sau lưng không có chủ nhân, bốn phía lại khôi phục yên tĩnh

như ngày trước. Hết thảy đều tốt giống như một tháng trước, không đi
Kachin, cũng không có Chu Giác Sơn, trong căn nhà nhỏ chỉ có cô và
Khang tẩu, hai mặt nhìn nhau, sống dựa vào nhau.

Hoàn cảnh không đổi, lòng người thay đổi.

Đối mặt với chiến tranh, mỗi người cũng chỉ là một sinh vật tồn tại

cực kỳ bé nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.