QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 243

Bên ngoài quân khu âm thanh của chiến tranh xảy ra mỗi ngày, tiếng

bom nổ bên tai không dứt. Tại Tư buồn bã ngồi ở ngưỡng cửa. Trước kia cô
từng sợ những thứ này, nhưng trái lại hiện nay cảm thấy có phần quen
thuộc, thậm chí dần dần cảm thấy thản nhiên.

Dù sao, ngay cả Chu Giác Sơn cũng gánh vác rất nhiều thân bất do kỷ

[4], cô cần gì phải sợ sệt về vấn đề này. Cô chỉ là một hạt bụi trong cuộc
nội chiến vài thập niên của Myanmar, bé nhỏ không đáng kể, không đáng
nhắc tới, dù cho lao vào chiến tranh như con thiêu thân, cũng chỉ là một
mạng liều chết mà thôi. Còn chân chính cảm thấy sợ hãi khi đối diện với
chiến tranh là những người như Chu Giác Sơn, trong tay hắn nắm tính
mạng của hàng triệu người, rút dây động rừng, hầu như mỗi lần hắn đưa ra
một quyết định, đều sẽ có người vì thế mà bỏ mạng, hắn nói mỗi một câu
nói của hắn đều là đang cứu người và giết người.

[4] Thân bất do kỷ: phải làm những việc mà trong thâm tâm mình

không mong muốn.

Khang tẩu từ trong nhà đi ra, mở ô che cho Tại Tư.

"Phơi nắng nhiều rồi, vào nhà đi."

Tại Tư gật đầu, vịn vào cánh cửa đứng lên. Cô đi lên tầng hai, nhìn

hành lý Chu Giác Sơn lưu lại, khom lưng, từ bên trong lấy ra một cái máy
tính xách tay màu kim loại [5].

[5] Màu kim loại (

金属色): hình ảnh ở cuối chương.

Không có mật khẩu, bởi vì bên trong thực sự không có gì cả, Khang

tẩu không biết máy vi tính là gì, bà ló đầu nhìn một chút, lại cảm thấy
không có ý nghĩa, bà thu gọn cái ô lại, đi xuống dưới tầng nấu cơm.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Tại Tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.