QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 247

Suốt hai ngày trôi qua.

Những gì cô nghe được mỗi ngày đều là nội dung cuộc họp.

Mặc dù Chu Giác Sơn mang binh chạy tới tiền tuyến, nhưng đường

quốc lộ đi đến thôn Naung Kyo và thôn Leng Ngock bị người Nam Ngõa
làm đứt đoạn, gấp rút đi cả ngày cả đêm, mới ra khỏi khu vực chôn địa lôi.
Vị trí hai thôn kia hẻo lánh, tọa lạc ở bên trong khe núi, ba mặt núi vây
quanh, chỉ có một đường quốc lộ duy nhất có thể đi vào, quân đội bang
Nam Shan bất đắc dĩ phải phái công binh [1] đi gỡ địa lôi, nhưng công việc
tiến triển đặc biệt chậm chạp, hai ngày rồi còn không có kết quả.

[1] Công binh: là binh chủng trong quân đội, có chức năng bảo đảm

các công trình trong tác chiến, xây dựng các công trình quốc phòng và đảm
bảo cầu đường cho bộ đội vận động tác chiến, đồng thời có thể trực tiếp
chiến đấu bằng vũ khí.

Hôm nay, người Nam Ngõa lại lấy thôn dân khu vực thôn Naung Kyo

và thôn Leng Ngock làm con tin, uy hiếp quân đội bang Nam Shan lùi về
phía sau năm kilomet, Chu Giác Sơn lo lắng đến an toàn của thôn dân địa
phương, tạm thời đáp ứng yêu cầu này.

Trận chiến này, là nhất định phải đánh.

- -- Thế nhưng phải làm thế nào để giảm thiểu thương vong của thôn

dân đến mức thấp nhất.

Đây mới là vấn đề Chu Giác Sơn cần phải suy tính.

Mấy ngày nay, lúc ở một mình hắn đều vắt óc suy nghĩ, hoàn cảnh

xung quanh yên lặng, thậm chí Tại Tư có thể nghe thấy rõ ràng tiếng ngón
tay hắn gõ lên bàn và âm thanh lật từng trang giấy. Mỗi một lần mở cuộc
họp, tình cảnh lại sẽ trở nên vô cùng huyên náo hỗn loạn, mười mấy tên sĩ
quan gào thét rít gầm bằng tiếng địa phương Myanmar thao [2] đủ các loại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.