QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 347

không kịp, chỉ có Khang tẩu mỗi ngày vui vẻ lôi kéo cô nói chuyện phiếm,
giặt quần áo cho cô, nấu cơm, dỗ cô vui vẻ...

Mới quen chưa được vài ngày, bà ấy đã tặng cho cô một khối socola

Domori, bà ấy nói đó là vật tiếp tế chuẩn bị cho chiến tranh của Chu Giác
Sơn cứng rắn kín đáo đưa bà ấy, Tại Tư phỏng đoán, có lẽ một người phụ
nữ trung niên sống ở nông thôn chưa từng vào thành phố như Khang tẩu
chắc chắn sẽ không biết, thật ra thì một khối socola kia có thể bán được hơn
một trăm nhân dân tệ, còn nhiều hơn tiền lương một tuần của bà ấy.

Cô còn nhớ rõ ngày đó cô buộc Chu Giác Sơn ngửa bài với cô, cô

dùng một con dao rọc giấy đâm mình bị thương, làm phẫu thuật... Chu Giác
Sơn có công việc trên người, Khang tẩu liền mở to mắt, lo lắng thấp thỏm
trông nom cô cả đêm.

Cô còn nhớ rõ bà ấy làm cho cô một cái đặc mẫn màu trắng tinh khiết,

rất là đẹp, sau lần bỏ trốn đó bị bắt trở về thì cô cũng không có mặc qua...
Khang tẩu giặt sạch sẽ rồi cất đi cho cô.

Cô còn nhớ rõ bà ấy đã làm bánh cuốn và sữa đậu nành cho cô.

Cô còn nhớ bà ấy dạy cô thêu con thỏ nhưng cô lại thêu giống như ống

khói ô tô.

...

Cảm tình của Tại Tư với Khang tẩu rất sâu.

Thật ra cô cũng không phải là một người sống vô cùng lý trí. Có vài

người, có những điểm tốt, in dấu ở trong lòng, làm sao có thể nói quên là
quên được.

Chu Giác Sơn mỉm cười một chút, vỗ vỗ bả vai của cô, đỡ cô lên xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.