QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 441

Mã Lạp Niên sợ sệt liếc nhìn Chu Giác Sơn một cái, nhanh chóng nhớ

lại, "Khoảng... nửa tháng trước?" Hàng xóm ông ta vừa mới dọn đi không
lâu, hàng xóm cũ vừa mới đi, hàng xóm mới liền dọn đến, ngắt đầu bỏ đuôi
tính một lần, có lẽ là khoảng nửa tháng.

Chu Giác Sơn cau mày, "Trước đây bình thường ông có thể nghe được

những âm thanh tương tự như thuốc nổ không?"

"Thuốc nổ? Chưa từng nghe qua... Tôi bình thường làm việc bận rộn,

trong phòng bếp cũng ầm ĩ, vừa nãy tôi còn tưởng là phòng bếp của nhà sát
vách bị cháy, hoặc là lò vi sóng bị hỏng, phòng bếp gì đó thật ra cũng rất
nguy hiểm, một khi bắt lửa, mấy thứ đồ kia động tĩnh cũng rất lớn."

Sóng mắt Chu Giác Sơn khẽ động, khóe miệng khẽ cong lên.

"Ông nói láo."

Lập tức ra tay chạm vào cò súng.

"Tôi không có nói láo! Tôi xin thề! Thật sự! Tôi nói đều là thật! Tôi

lấy danh nghĩa Thích Ca Mâu Ni xin thề! Tôi thực sự chưa từng nghe qua,
từ trước đó cho đến bây giờ đều chưa từng nghe qua!"

Mã Lạp Niên hoảng hốt lo sợ, mắt nhìn chằm chằm họng súng ở giữa

chán, ông ta đột nhiên cao giọng hô to, sợ đến mức nước mắt cũng chảy
xuống.

Chu Giác Sơn híp mắt, dùng băng dính dính miệng ông ta lại. Lại đạp

một cước lên cái ghế dựa của Mã Lạp Niên, để cho lưng ghế vừa vặn ngả
vào tường một góc 45 độ.

Ngồi trên ghế nghiêng vừa mỏi eo lại đau lưng, Mã Lạp Niên rầm rì

gọi hắn, Chu Giác Sơn ngoảnh mặt làm ngơ, xoay người rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.