QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 604

Mọi thứ của quân đội bang Nam Shan cũng không phải là toàn bộ của

Chu Giác Sơn, trước khi gia nhập quân đội, phương diện này là không phức
tạp cũng vốn là không có quan hệ với Chu Giác Sơn. Hơn nữa bất kể là anh
của trước kia, hay là anh của hiện tại, anh chưa từng có phút giây nào
quyến luyến cái gọi là danh vọng tài phú, anh cũng không để ý cái gì mà
quyền lợi công việc chính thức, có mạng sống, đối với anh mà nói chính là
khen thưởng xa hoa nhất.

Anh thậm chí tình cờ sẽ suy nghĩ, nếu như có thể dùng mọi thứ thuộc

sở hữu hiện tại của anh, đi đổi lấy một cuộc sống suôn sẻ bình an, vậy anh
cũng cảm thấy rất đáng giá.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là anh có thể hoàn thành nhiệm vụ

này. Bằng không, anh sẽ hổ thẹn với nỗ lực trong mấy năm này của mình,
hổ thẹn với thời gian gần nửa đời người ở Myanmar của Triệu Tuấn, hổ
thẹn với thời thơ ấu và thanh xuân khi mất đi ba của Tại Tư, càng hổ thẹn
với những cảnh sát quân nhân và người nhà của họ ở nơi tha hương dị
quốc.

Tại Tư nhìn về phía Chu Giác Sơn, cô biết rõ anh đang suy nghĩ tâm

sự. Cô bỗng nhiên nhớ tới, mở lòng bàn tay của Chu Giác Sơn, "Anh từng
làm bộ đội đặc chủng ở Thái Lan phải không?"

Cô cẩn thận viết xuống từng chữ.

Trong một lần nói chuyện phiếm trước đó, cô nghe ba cô vô tình nói

Chu Giác Sơn từng đi qua Thái Lan. Còn nhớ con dao D80 – răng hổ là sản
phẩm ngoại thương chuyên dụng của Trung Quốc sản xuất để xuất khẩu
kiếm thu nhập ngoại hối, cũng là vũ khí chế thức mà Thái Lan, Malaysia,
Singapore và các quốc gia Đông Nam Á đều đang sử dụng.

Lông mi dài của Chu Giác Sơn hơi rũ xuống, giả vờ thoải mái tươi

cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.