QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 630

"Quên đi, chuyện này gác lại bàn sau, Thang Văn, cậu đi trước giúp

tôi điều tra một chút về xe cộ qua lại trên đường quốc lộ phụ cận quân khu.
Nhìn xem có chiếc xe nào trong vòng ba ngày gần đây thường xuyên đi qua
đi lại giữa sườn núi phía bắc quân khu cùng trại Hurai không."

Sườn núi phía bắc quân khu, chính là đỉnh núi xây dựng kho vũ khí

quân hỏa. Trại Hurai nằm ở dưới chân núi, là một thôn xóm cách đỉnh núi
này gần nhất. Nếu như đối phương đúng là nhân sĩ bên ngoài, mỗi ngày
phải lái xe đi qua đi lại giữa quân khu và dưới chân núi, như vậy thì trên
đường quốc lộ này nhất định sẽ lưu lại một ít dấu vết.

Thang Văn đứng nghiêm chào, "Vâng!"

Bên kia, Phùng Lực cũng đứng lên, "Đoàn trưởng, tôi thì sao tôi thì

sao?"

"Anh đi liên hệ một chút với những nhân viên quản lý khác của kho vũ

khí quân hỏa, xem xem gần đây lão Đàm có thường xuyên qua lại với
người nào không, bao gồm cả binh lính, bác sĩ, y tá trong quân khu, cả thân
thích, bạn bè hoặc là đồng hương từ bên ngoài đến của ông ta."

Điều tra cũng phải chia ra hai phương diện, một chủ ngoại, một chủ

nội. Thang Văn là người lý trí, suy nghĩ rõ ràng, cho nên trong công việc
thường ngày, cậu ta càng thích hợp làm chỉnh lý tài liệu, công việc sưu tầm
manh mối; còn Phùng Lực là một người thích xã giao, mặc dù IQ không
cao nhưng EQ cao, tương tự như loại chuyện cần phải đút lót hối lộ người
khác, giao cho hắn ta có thể nói là như cá gặp nước; tương đắc ích chương
[3].

[3] Tương đắc ích chương: chỉ hai người hoặc hai sự vật phối hợp với

nhau, năng lực và hiệu quả của hai bên lại càng có thể biểu hiện rõ. (Trong
câu trên ý của tác giả là sự phối hợp năng lực của Thang Văn và Phùng
Lực)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.