QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 658

Sau một buổi trưa kia, Tại Tư một mình ngồi xổm dưới đất, đau khổ

tột cùng, khóc đã lâu lắm rồi.

Bờ sông đối diện, khói dày đặc che khuất bầu trời, hỏa hoạn cao vút

tùy ý cắn nuốt mọi thứ xung quanh, ngọn lửa đỏ thẫm phác họa bóng dáng
mảnh khảnh của cô, lộ ra cô vô lực, bất lực như vậy...

Tống Diễn và Y Đường đều không phải là kiểu người rất cảm tính,

nhưng thấy Tại Tư khóc, khóc thành như vậy, dù sao cũng vẫn có chút chua
xót, khổ sở, không đành lòng.

Tối hôm đó, bọn họ vì cô điều chỉnh một chút lộ trình, không trực tiếp

lái xe đến biên giới Myanmar – Trung Quốc, mà ở trên thị trấn cách quân
khu bang Nam Shan gần nhất tìm một khách sạn, thuê vài gian phòng, ngắn
ngủi dừng chân một đêm, sáng mai lại đi.

Thời gian cơm tối, khách sạn làm xong thức ăn, người phục vụ gõ cửa

vài lần, Tại Tư đều không trả lời.

Y Đường nhìn tình huống một chút, quyết định tự mình đưa qua, cô ấy

gõ cửa phòng khách sạn một cái, "Du tiểu thư, ăn một chút gì đi."

Một lát trôi qua, cửa mở ra.

Tại Tư xoa xoa nước mắt, "Cảm ơn cô, làm phiền cô rồi."

Y Đường nhìn Tại Tư một cái, dịu dàng an ủi cô vài câu, Tại Tư nhẹ

nhàng lắc đầu, thật ra những lời đó cô cũng đều hiểu. Đã từng, cô cũng là
dùng những lý luận không thực tế như vậy thuyết phục bản thân mình.
Nhưng khi sự tình chân chính xảy ra, cô mới biết được lý luận và an ủi
cũng không dùng được.

"Tôi không sao mà, Tống thái thái, cô không cần lo lắng, tôi khóc

xong cũng đỡ nhiều rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.