QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 670

Trong lúc nói chuyện với người quen, lời khách khí có thể giảm bớt

thì giảm bớt, cuộc điện thoại kết thúc, Chu Giác Sơn dựa vào một cây thô
chắc, đạp cái xẻng cũ rách trong tay cắm xuống đất, anh khom lưng ngồi
trên tảng đá lớn trước cái cây, không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm đám
cháy trước mắt còn chưa dập tắt.

Du Tại Tư mang theo một cái điện thoại di động rời đi, nhưng lại

không liên lạc trước với anh.

Vì sao?

Là tạm thời có chuyện làm chậm trễ?

Hay là cô đã phát hiện ra một số chuyện vốn là cô không nên biết?

Chu Giác Sơn cau mày, suy tư trong giây lát, vừa mới có ý muốn gọi

điện thoại thăm dò Triệu Tuấn, điện thoại di động trong túi đúng lúc rung
lên vài cái.

Người gọi đến: Hồ Nhất Đức.

Chu Giác Sơn nhìn xung quanh, mím mím môi, đứng lên, đi ra phía

sau gốc cây, ẩn núp một đám binh lính đang cứu hỏa, nhận điện thoại.

"Alo."

"Đến đây đi, các cô gái ở chỗ này vừa nhiều vừa đẹp."

Trong lúc nói chuyện, Hồ Nhất Đức cởi bỏ quần lót tứ giác, ông ta ôm

chầm một cô gái còn chưa phá thân, dùng sức hôn một cái. Ông ta tuổi đã
gần năm mươi, cả người đều là mỡ thừa, cho dù lớp mồ hôi dầu thấm ướt
ghế sofa ở phía sau ông ta, ông ta cũng hoàn toàn không quan tâm, tùy ỳ
nằm ở quầy rượu bên trong bao sương, hành vi phóng túng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.