QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 108

- Đồng chí Tất Phu Chiết, nghe cậu nói vậy tôi thấy cậu đúng

là rất chính trị. Lần sau tôi mà gặp anh Châu của Cục Du lịch,
chắc chắn sẽ phê bình ông ấy, sao có thể để cá của cấp dưới cứ
cắn vào cần mãi như thế được?

- Chủ nhiệm Đường, ngài đừng phê bình Cục trưởng Châu, nếu

không ông ấy sẽ phê bình tôi không chính trị. Vả lại tôi cũng không
nên đem việc câu cá này đi nói cho người ngoài, mặc dù mời lãnh đạo
đi câu cá là chuyện rất bình thường, nhưng dù sao thì cũng phải xây
dựng hình ảnh đảng viên liêm chính, nói ra ngoài sợ ảnh hưởng
không tốt. - Giọng nói của Tất Phu Chiết vô cùng lo lắng, hình
như anh sợ Đường Hội Thanh sẽ thực sự phê bình Cục trưởng Châu.

- Được rồi, được rồi, tôi không phê bình anh Châu, không ngờ

anh Châu lại có một cấp dưới chu đáo như cậu. - Đường Hội Thanh
vừa cười vừa nói, cười xong, bỗng dưng ông hỏi Tất Phu Chiết - Giờ
cậu vẫn làm ở Cục Du lịch chứ?

- Không ạ, huyện nói tôi là đại biểu nhân dân mà lại không chính

trị nên bắt tôi về nông thôn làm công tác xóa đói giảm nghèo. Tôi
chuẩn bị phục tùng sự sắp xếp của tổ chức, về nông thôn làm việc.
Vợ tôi nói tôi có bệnh, không cho tôi đi, tôi thấy cô ấy không chính
trị, Chủ nhiệm Đường mở mang cho cô ấy đi. - Tất Phu Chiết đáp.

Nghe Tất Phu Chiết nói vậy, Đường Hội Thanh rất cảm động,

ông không ngờ Tất Phu Chiết lại đạt được tới cảnh giới cao như vậy.
Lúc này ông mới nghiêm túc đánh giá lại Tất Phu Chiết. Tất Phu
Chiết có chiều cao trung bình, bụng đã hơi to, có vẻ phát tướng,
nhưng sắc mặt thì tiều tụy, có vẻ như vẫn chưa khỏi hẳn bệnh.

Sau một hồi quan sát, Đường Hội Thanh phát hiện ra Tất Phu

Chiết có vẻ thấp thỏm không yên, cứ nhìn ngang ngó dọc, dường
như vô cùng tò mò với cái văn phòng này, rồi lại dường như quan sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.