QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 150

như vậy chưa chắc đã hợp lí, sợ Viên Quốc Phú hiểu lầm. Nhưng
ông lại cảm thấy chẳng có vấn đề gì, dù sao Hội đồng Nhân dân
và Hiệp hội Chính trị cũng là hai cơ quan cùng loại.

Đường Hội Thanh còn đang do dự thì điện thoại phòng khách đổ

chuông. Thím Phàn chạy ra nghe điện thoại, vì không nói được nên
thím chỉ có thể phát ra những âm thanh ú ớ, ra hiệu cho đối phương
biết là có người đang nghe điện thoại. Thím Phàn dù không nói được
nhưng tai lại rất tốt. Những người quen thuộc với tình hình nhà
Đường Hội Thanh đều biết, nếu thím Phàn nghe điện thoại thì chỉ
cần nói mình tìm ai là được rồi.

Thím Phàn nhận điện thoại, vẫy tay ra hiệu cho Đường Hội Thanh,

bảo ông nghe điện. Đường Hội Thanh lại gần nhận điện thoại, đầu
dây bên kia vang lên âm thanh của Viên Quốc Phú:

- Anh Đường à, tôi càng ngày càng khâm phục anh rồi đấy.

- Anh Viên, anh nói thế là sao?

- Ngày trước tôi tưởng rằng anh tìm một người câm làm ôsin là vì

muốn ủng hộ sự nghiệp của người tàn tật, bố trí công việc cho họ,
giờ tôi cảm thấy đây đúng là một quyết sách anh minh và vĩ đại.

- Anh muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi.

- Mời người câm làm ôsin đồng nghĩa với việc mua ba suất bảo

hiểm.

- Sao tôi thấy anh Viên hôm nay giống ông chủ của công ty bảo

hiểm thế?

- Thứ nhất, nếu có đàn bà gọi tới tìm anh, người câm sẽ không

thể báo cáo cho vợ anh biết, đây có phải là suất bảo hiểm thứ nhất
không? Thứ hai, nếu có người muốn tặng gì đó cho anh, ôsin cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.