QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 179

Tất Phu Chiết nghe vợ an ủi, an tâm hơn đôi chút, bàn tay phải

nắm chặt lên cán dao, định thần lại rồi đi về phía văn phòng của
Lôi Đạt Nhân. Khi tới trước cửa phòng, anh vẫn không dám bước vào,
cuối cùng là do vợ anh gõ cửa.

Lôi Đạt Nhân nhìn thấy Tất Phu Chiết, đầu tiên là thoáng

khựng lại, trong mắt thoáng qua một sự hoảng sợ và cảnh giác, ngay
sau đó ông chủ động lên tiếng chào hỏi.

Lúc này, Lôi Đạt Nhân cảm thấy hơi sợ. Theo lí mà nói, ông là

nhân vật lớn nhất ở huyện Tô Thủy, Tất Phu Chiết bất quá chỉ là
một cán bộ nhỏ dưới tay ông, không có gì đáng sợ. Nhưng từ sau khi
ông biết Tất Phu Chiết luôn mang theo một con dao nhọn bên
người, hơn nữa còn có triệu chứng tâm thần dạng nhẹ thì gặp Tất
Phu Chiết, ông bỗng thấy nổi gai ốc. Ông nghe nói những người
mắc chứng hoang tưởng đều là người tâm thần, bản thân mình
từng phê bình nghiêm khắc và xử phạt Tất Phu Chiết, ngộ nhỡ
bệnh tâm thần của anh ta phát tác, móc dao ra đâm mình thì hậu
quả thật không thể lường trước được. Bị một người tâm thần đâm thì
cũng coi như là không đâm, mình chỉ biết ngậm bồn hòn làm ngọt.
Mặc dù sợ hãi nhưng Lôi Đạt Nhân vẫn cố gắng trấn tĩnh lại. Lâm
nguy không loạn, có tố chất tâm lí đầy đủ chính là một tố chất
căn bản mà cán bộ lãnh đạo cần phải có. Là Bí thư Huyện ủy đứng
đầu huyện Tô Thủy, Lôi Đạt Nhân đương nhiên phải chú ý tới hình
tượng của mình.

Lôi Đạt Nhân hiểu rõ trong lòng, nếu là trước kia, Tất Phu

Chiết nhìn thấy ông chắc chắn sẽ cung kính chào hỏi. Nhưng giờ
tình thế đã khác, Tất Phu Chiết đã từ một Phó Cục trưởng có đầu
óc chính trị tỉnh táo biến thành một kẻ mắc bệnh hoang tưởng.
Ông không biết rằng, cho dù lúc này tinh thần của Tất Phu
Chiết không bình thường, nhưng sợi dây thần kinh chính trị vẫn
còn rất căng. Chỉ có điều vì sợi dây này quá căng nên mất đi tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.