QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 180

đàn hồi, đã tới mức sắp bị đứt rời ra. Tất Phu Chiết như người rơi
xuống biển, chỉ giữ lại được nửa tính mạng của mình, ba chữ “phải
chính trị” đã ăn sâu vào trong máu của anh, đã trở thành một phần
trong sinh mạng anh. Vợ anh, Thượng Phương Phương, nắm được
điểm yếu này nên vào lúc quan trọng lại giở chiêu này ra đối phó
với anh.

Nghe Lôi Đạt Nhân chào hỏi, hai chân Tất Phu Chiết bất giác

nhấc lên, đi thẳng vào văn phòng của Lôi Đạt Nhân. Trong mắt
Tất Phu Chiết, văn phòng của Lôi Đạt Nhân giống như điện kim
loan của huyện Tô Thủy, nơi này là trung tâm quyền lực tối cao của
cả huyện, vô cùng thần thánh. Tất Phu Chiết mới chỉ tới nơi này
hai lần. Tất Phu Chiết là Phó Cục trưởng, một cán bộ có cấp bậc
như anh ở huyện Tô Thủy này nói lớn thì không lớn, nhỏ cũng không
nhỏ, nói chung là rất khó nói. Ở huyện Tô Thủy, có thể trực tiếp tới
văn phòng của Bí thư Huyện ủy Lôi Đạt Nhân để báo cáo công việc
thường là người đứng đầu các cục, còn Tất Phu Chiết chỉ là cấp
phó, đương nhiên là không có tư cách. Hai lần anh tới đây đều là đi
cùng với lãnh đạo của Cục Du lịch tới báo cáo công tác du lịch trên
toàn huyện.

Tất Phu Chiết thấy Lôi Đạt Nhân, bèn rụt rè chào một câu

“Chào Bí thư Lôi” rồi giới thiệu Thượng Phương Phương, do quá
căng thẳng nên anh bị líu lưỡi, lại nói thành:

- Đây là vợ của chúng ta!

Lôi Đạt Nhân thoáng khựng lại, không hiểu Tất Phu Chiết có ý

gì, bởi vậy ông cũng không lên tiếng. Thượng Phương Phương đỏ
mặt, đẩy chồng một cái. Lúc này Tất Phu Chiết mới nhận ra mình
lỡ lời, vội vàng sửa lại:

- Đây là vợ tôi, Thượng Phương Phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.