QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 290

như đã rơi vào vũng bùn mà Lữ Mão Mão sắp đặt từ trước, lúc này
ông không thể cựa quậy nổi vì càng cựa quậy, ông lại càng lún sâu
xuống dưới.

Nhớ lại cái tên Lữ Mão Mão, Đường Hội Thanh có cảm giác tim

mình như ngừng đập. Giờ ông bắt đầu thấy hối hận vì mình đã
quá sơ ý, coi thường đối thủ. Thực lòng mà nói, trước đây ông hoàn
toàn không coi Lữ Mão Mão là đối thủ của mình, trong mắt ông,
ông là một con voi, còn Lữ Mão Mão chỉ là con kiến. Bởi vì tương
quan thực lực của hai người chênh lệch nhau quá nhiều nên không
tồn tại khả năng quyết đấu trên một võ đài.

Đường Hội Thanh ngồi trên những chức vụ lãnh đạo quan trọng

suốt cả đời người, thường chỉ có ông chơi đùa người khác, hầu như
chưa được nếm trải cảm giác bị người ta chơi đùa. Lần này cuối
cùng ông cũng được nếm rồi.

Trong cuộc đời làm quan mấy chục năm của mình, Đường Hội

Thanh đã chơi đùa với không ít đàn bà, nhất là khi còn trẻ, nhưng
ông chưa bao giờ để xảy ra sai sót gì. Cho dù việc tư tình của mình bị
chồng người ta phát hiện thì ông cũng có thể sử dụng quyền lực
trong tay mình để trấn áp đối phương bằng cách thăng quan, đề
bạt. Cứ như thế là sự việc sẽ lập tức được giải quyết. Từ mười năm
trước, Đường Hội Thanh có mối tình vụng trộm với Phó Chủ nhiệm
Văn phòng Thị ủy Mao Nhã Lệ, cũng bị chồng chị ta phát hiện.
Chồng của Mao Nhã Lệ là Phó trưởng khu phố khu Nam Ương
thuộc nội thành thành phố Đông Lạc, khi đó anh ta đã đánh cho
Mao Nhã Lệ một trận nên thân. Đường Hội Thanh biết chuyện, lập
tức đề bạt anh ta lên làm Chủ tịch huyện, không lâu sau thì leo được
lên cái ghế Bí thư Huyện ủy. Từ đó về sau, ba người không ai nhắc
lại chuyện này nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.